Trận chiến gây ra động tĩnh không nhỏ, núi lở, đá nát vụn, văng khắp trời.
Không khó để nhận ra là lợi thế đang nghiêng về bên người áo đen, vì mụ dạ xoa tu luyện nghiêng về hỗ trợ, không giỏi đấu trực diện, hơn nữa, tuổi tác cũng đã cao, năng lực đã sớm cạn kiệt.
Ngược lại, người áo đen của La Sinh Môn thì lại biến hóa khó lường, giống như một bóng ma trong đêm, khó mà bắt được con người thật của ông ta.
Dưới ánh trăng mờ ảo là màu máu đỏ rực.
“Phá, phá cho ta!”
Bên trong quan tài, Triệu Bân vẫn đang phá giải chú định thân.
Hắn phải thoát khỏi sự trói buộc của chú trước khi cuộc chiến kết thúc.
Nếu không thì dù là ai thắng ai thua, hắn và Thanh Dao khó thoát được cái chết.
“Triệu Bân, chúng ta có thể sống sót trở ra không?”
Tiếng của Thanh Dao phát ra từ trong cỗ quan tài còn lại, hơi thở của cô ấy đã yếu ớt vì tinh nguyên đang mất trôi đi từ từ, còn cuộc minh hôn này thì chỉ chờ đợi họ hoàn toàn chết đi thì mới có thể kết thúc.
“Bảo vệ tâm mạch!”
Triệu Bân trả lời lại một câu rồi tiếp tục phá chú.
Mặc dù sự ràng buộc vẫn chưa được phá giải nhưng sức trói buộc của chú định thân lại giảm đi đáng kể.
Hắn cũng dùng chú định thân nên biết rất rõ điểm yếu của pháp thuật này, nó có giới hạn thời gian, khi hết thời gian hiệu lực thì chú định thân sẽ tự