Con diều hâu từ trên trời sà xuống, lão già răng vàng giơ tay chộp tới.
Triệu Bân sớm đã đoán trước, hắn lại phất tay ra hai lá bùa tốc hành, khiến cho hắn từ trên không trung lao thẳng xuống đất cực nhanh, lão già răng vàng không ngờ Triệu Bân lại làm vậy, khiến cho tay lão ta chỉ bắt lấy được một khoảng không, lão ta đã quá xem thường năng lực ứng biến của Triệu Bân.
"Tên nhóc này thật thú vị".
Lão già răng vàng không hề tức giận, chỉ thúc giục con diều hâu truy đuổi.
Giờ phút này, ngay cả hàm răng vàng vọt chướng mắt của lão ta cũng toát ra sát ý, Triệu Bân đoán không sai, lão ta chính là chạy tới đây giết người cướp của, chuyện này chắc lão ta vẫn thường làm, thu hoạch được cũng không ít.
Tõm!
Thời điểm Triệu Bân tiếp đất, mặt đất bỗng nhiên biến thành đầm nước cho nên hắn mới không bị ngã chết.
"Ta đã mời tử tế mà còn không nể mặt, lão phu thực sự rất tức giận".
Lão già răng vàng đuổi theo xuống đất, kiếm khí bay đầy trời cũng rơi xuống như mưa, phát ra thanh âm chói tai.
Vèo!
Triệu Bân chạy trốn với tốc độ nhanh như gió.
Đối thủ ở cảnh giới Địa Tạng, tuy chỉ là sơ cấp nhưng cũng không phải là kẻ mà hắn có thể đánh lại được.
"Chạy đi, ta muốn xem ngươi chạy được bao xa".
Lão già răng vàng