“Bàn về làm những chuyện tổn hại âm đức, ta với ngươi… Kẻ tám lạng người nửa cân thôi”.
Lão già áo đen không hề tức giận.
Lão ta thì không rành về trộm mộ, nhưng đào xác ấy à! Thế thì lão ta lại chuyên nghiệp đấy.
Khi xuống đến cây cầu đá đó thì hai mắt lão ta đã bắt đầu sáng lên, thanh niên áo đỏ bên cạnh lão ta cũng nhìn chằm chằm vào chiếc quan tài đồng nọ.
Không cần phải mở quan tài ra họ đã biết bên trong quan tài là sự tồn tại cực kỳ đáng sợ, chín mươi phần trăm trong đó là cảnh giới Thiên Võ, với tộc xác chết mà nói thì đó chính là rất nhiều tài phú, một khi khống chế được thì có thể hoành hành ngang dọc.
Chuyến đi này, chắc chắn sẽ thu hoạch lớn.
Ầm! Ầm!
Vừa nói chuyện, tay lão già áo đen vừa ấn quyết.
Sau đó, hai bên lão ta có quan tài đá đột ngột nhô lên từ dưới mặt đất, thuật trầm quan hàng thật giá thật, người trong tộc xác chết thường có cùng một kiểu tác chiến, có con rối xác chết sẽ phấn đấu anh dũng thay họ, đánh ai cũng chơi trò một đám đánh một đứa.
Hai con rối xác chết mà lão ta triệu hồi có cấp bậc khá cao, đều là cảnh giới Địa Tàng.
“Ranh con, tìm thấy cơ hội thì lập tức chạy”.
Lão đạo sĩ áo liệm nói, vẻ mặt nặng nề hơn rất nhiều, đào mộ thì lão ta là cao thủ nhưng đánh nhau thì lại hơi yếu, lại càng không bàn đến việc một chọi bốn, chẳng có gì bất ngờ, hôm nay lão