Cô ta đang tắm rửa thì nghe thấy tiếng ầm ầm, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ biết sau khi cô ta bước ra thì ba trưởng lão tộc Ám Dạ đã chia làm ba hướng truy đuổi ra ngoài, một người đi tìm Hoa Đô, một người đuổi theo thanh niên áo đen, một người đuổi theo Nghiêm Khang.
"Chuyện gì vậy?"
Những người trong Túy Mộng Lâu cũng bị đánh thức, và một đám đông đã chạy tới.
Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng ở trong vườn thì nét mặt của ai cũng trở nên khó coi, Túy Mộng Lâu ở trong thành Minh Nguyệt này có hậu thuẫn rất mạnh, trước giờ chưa từng có ai dám khiêu khích, hôm nay lại có kẻ thật sự dám làm điều đó hay sao?
Trong lòng đất, Triệu Bân không dám phát ra tiếng động.
Có rất nhiều người đã kéo đến, và nhiều người trong số họ là những võ tu cảnh giới Địa Tạng.
Cũng may là hắn trốn đủ sâu, cho nên chưa có cao thủ nào phát hiện ra hắn.
"Đuổi theo cho ta".
Mấy tên bảo vệ Túy Mộng Lâu quát lớn, chia thành hai phe đuổi giết.
Biết bao nhiêu năm nay đây mới là lần đầu tiên có kẻ dám tới gây sự ở Túy Mộng Lâu, bọn họ cũng muốn xem thử là kẻ nào to gan đến thế.
Tiểu viện dần dần cũng trở nên vắng lặng.
Mộng Điệp vẫn đang quấn khăn tắm, ngây ngẩn không hiểu gì.
Đến tận bây giờ cô ta mới biết ở trong vườn còn có người ẩn nấp, hơn nữa còn không chỉ có một.
Chuyện này thật đáng sợ, khiến cho người ta trở tay không kịp! Nếu như lúc nãy cô ta không đi tắm mà đã lên giường thì chẳng phải cô ta cũng đã bị nổ bay rồi