Cảnh giới Chân Linh! Người đối diện chỉ là cảnh giới Chân Linh, sao có thể tu luyện được kiếm pháp thần kỳ như thế!
Liễu Như Nguyệt cũng kinh ngạc.
Cô ta xem thường tên ranh cảnh giới Chân Linh này quá rồi, kẻ này biến thái quá mức!
Nếu để hai người kia biết Triệu Bân vẫn chưa đánh hết sức thì không biết họ sẽ có suy nghĩ gì.
Thiên phú, tư chất, huyết mạch, công pháp, bí thuật, nội lực, tâm thế khi chiến đấu… đều có thể trở thành một phần của sức mạnh, ngoài huyết mạch và tu vi ra, Triệu Bân đều vượt xa hai người họ về những điều vừa kể ra, nhất là khả năng thực chiến, hắn từng bước lên chiến trường, sau đó bò ra từ trong đống xác chết, hai người kia sao có thể so với hắn được.
Ầm! Rầm!
Huyễn Vụ U Lâm dưới ánh trăng đã không còn đông vui náo nhiệt như bình thường nữa mà đã trở nên hỗn loạn bát nháo.
Vì một quả Thiên Linh mà ngươi tranh ta cướp, đánh nhau kịch liệt, không biết đã có bao nhiêu người bị đánh chết, trong đó có không ít Địa Tạng và Huyền Dương đỉnh cao, củ khoai nóng bỏng tay này đi đến đâu là thấy máu đến đấy.
Động tĩnh của trận chiến lớn không nhỏ, Huyễn Vụ U Lâm trở nên hỗn loạn.
Không những thế mà còn đám yêu thú trong Huyễn Vụ U Lâm không sợ hỗn loạn này nữa, cứ xuất hiện hết con này đến con khác, mùi máu tanh nồng, âm thanh ồn ào, có muốn ngủ cũng không được thôi thì đánh ra ngoài ăn thịt.
Thứ chúng ăn đều là thịt người.
Náo nhiệt không chỉ ở một nơi.
Bên Triệu Bân cũng cực kỳ ác liệt, trận thế hai đánh một cứ như thể đánh hội đồng, ba người còn kính nghiệp hơn cả công nhân đốn củi, đi đến đâu cũng quật ngã hết cây cối.
Nhìn tình thế xem ra Triệu Bân vẫn vững vàng chiếm thế thượng phong.
Thanh niên áo trắng và Liễu Như Nguyệt vừa