Thiệu Minh thân mặc một bộ áo bào màu màu xám, tóc dài buộc ở sau ót, khuôn mặt của hắn rất anh tuấn, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, ra hiệu Thiệu Vũ ngồi xuống.
- Lần này ta tới vì chuyện kia đã xảy ra một chút biến cố!Thiệu Minh chân thành nói:- Tiếp theo, lời ta nói, ngươi phải nhớ rõ ràng!- Vâng!- Lần này, trong Phong Lĩnh động Bắc Vân sơn mạch, chí ít sẽ là nơi của một cường giả Linh Khiếu cảnh ngũ trọng vẫn lạc, điểm này, ta đã có thể xác định!- Linh Khiếu cảnh ngũ trọng?Thiệu Vũ ngẩn người.
Phía trên Nhục Thể thập trọng, chính là Linh Khiếu thập trọng, võ giả Linh Khiếu thập trọng, chân nguyên trong cơ thể mỗi một kẻ đều là cuồn cuộn mãnh liệt, vô cùng cường đại.
- Ừm, lúc đầu ta nghĩ liều mình tiến vào trong Phong Lĩnh động, tìm một ít cơ duyên, nhờ vào đó vượt qua Nhục Thể thập trọng, tiến vào Linh Khiếu cảnh, kể từ đó, trong khu nội môn, ta cũng sẽ có chút địa vị, ngày sau ngươi tiến vào đến nội môn, cũng có thể có rất nhiều chỗ tốt!- Chỉ là, chuyện này, không chỉ ta biết, Đường Minh Dương, Thiết Sơn Hỗ, Tam Dụ Đức, ba người này cũng biết tin tức này, ba người này chỉ sợ ít ngày nữa sẽ đến Bắc Vân thành, địa điểm cường giả Linh Khiếu cảnh ngũ trọng vẫn lạc tất nhiên sẽ có tích lũy cả đời của hắn, bảo vật được lưu trữ trong không gian giới chỉ, nếu rơi vào tay mấy người bọn hắn, ngày sau, hai huynh đệ ngươi và ta ở trong nội môn, sẽ rất khó cất bước!- Ta hiểu, đại ca!Thiệu Vũ chân thành nói:- Lần này, ta đã gọi đến tất cả mấy vị huynh đệ tốt ở ngoại môn, ngươi cứ yên tâm đi, ba người bọn hắn dám đến, nhất định để bọn hắn không thể sống nổi rời đi Bắc Vân sơn mạch!- Nâng ly nào, uống uống một chút! - Mục đạo sư, ngươi cứ uống nhiều như vậy, cũng không thú vị!- ! - Ừm?Nghe được dưới lầu truyền đến tiếng ồn ào, trong lòng Thiệu Minh vốn có chút bực bội, lại trở nên càng thêm bực bội, nhịn không được nhíu mày.
- Đại ca, mấy tên phía dưới kia, cực kỳ chán ghét, ta dẫn người đi để dạy dỗ bọn hắn câm miệng lại!- Nơi này dù sao cũng là Bắc Vân thành, đừng để người ta cảm thấy đệ tử Thánh Đan tông chúng ta ngang ngược càn rỡ!Thiệu Minh dặn dò.
- Ta hiểu rồi!Thiệu Vũ cười hắc hắc, nói với một thanh niên ngồi bên cạnh Thiệu Minh:- Khô Ly sư huynh, ngươi cùng đi với ta đi!- Ta?Nghe được Thiệu Vũ gọi chính mình, Khô Ly ngẩn người, thân thể của hắn nhìn rất lạc lõng, thế nhưng dù sao hắn cũng là võ giả cảnh giới cửu trọng Thông Linh cảnh.
Trong mắt hắn, đám gia hỏa dưới lầu kia, tối đa cũng chính là cảnh giới thất trọng, bát trọng, để hắn ra tay cũng thực sự là không đúng với thân phận của hắn!- Hắc hắc, ta biết Khô Ly đại ca đang suy nghĩ gì, nhưng phía dưới có một thiên tài đạo sư nào đó của Bắc Vân học viện, hiện tại hắn dùng thực lực của võ giả thất trọng Chân Nguyên cảnh, đánh bại võ giả bát trọng Tụ Đan cảnh!Thiệu Vũ cười hắc hắc nói:- Hiện tại, ta chẳng qua là nói kiếm pháp của hắn có một chút chỗ thiếu sót, hắn còn chế giễu ra rằng chỉ là một thiên tài tông môn rách nát, so với học viện bọn hắn còn không bằng chó má!- Được, Thiệu Vũ, ngươi cũng không cần thêm mắm thêm muối, Khô Ly, ngươi cứ bồi hắn đi xuống xem một chút đi, giáo huấn nhẹ tay một chút cũng không sao, tránh cho những người của học viện này, cảm giác dựa vào Nam Vân Đế Quốc, là có thể không biết trời cao đất rộng.
- Vâng!Khô Ly đối mặt với Thiệu Minh, biểu hiện của hắn rất là tôn kính.
- Hắc hắc! Mục Vân, lần này, ta nhìn ngươi còn có thể giữ thể diện được bao lâu!Trong lòng Thiệu Vũ cười lạnh.
Khô Ly là đệ tử nội môn đầu tiên đi theo bên người đại ca hắn, hắn đã đột phá đến cảnh giới cửu trọng Thông Linh cảnh, cũng không phải thiên tài Điêu Á Đông gì đó trong Bắc Vân học viện có thể so sánh.
Một hồi đã có trò hay để nhìn!- Này này, các ngươi không thể nhỏ tiếng lại sao?Khô Ly đi ra khỏi phòng, đi