- Ngươi, là đứa con riêng đồ phế vật, thật đúng là thấy có thể dựa vào gia tộc ở Bắc Vân thành hoành hành bá đạo, hiện tại, ta sẽ từ từ giáo huấn ngươi một chút!Phế vật, con riêng!Trong lòng hắn nghe được rất tức giận!Nên sắc mặt của hắn lập tức trầm xuống.
Vù vù! Chỉ là còn chưa đợi hắn ra tay, hai tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Ngón tay ngọc của Tần Mộng Dao bắ n ra hai nhũ băng, bỗng nhiên xuất hiện, trong nháy mắt, giữ chặt hai cánh tay Khô Ly.
Hai tay Khô Ly bất ngờ bị cố định, hắn muốn nhấc chân, chỉ là Tần Mộng Dao nơi nào sẽ cho hắn cơ hội.
Vù vù! Lại thêm hai tiếng xé gió vang lên, hai nhũ băng bay ra từ ngón tay của nàng lại giữ chặt hai chân của Khô Ly trên mặt đất, hắn muốn động một cái cũng không thể động.
Tần Mộng Dao đã thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách đến cùng kh ủng bố như thế nào, điểm này, Mục Vân lại là người hiểu rõ nhất.
Hắn không chút nghi ngờ, Khô Ly dám can đảm động một chút, hai tay hai chân tuyệt đối sẽ bị đứt lìa khỏi thân thể của hắn.
- Còn dám nói xấu hắn một tiếng, ta sẽ biến ngươi thành tàn phế!Tê! Nghe đến lời này, nhóm Mặc Dương, Tề Minh, từng người chẹp chẹp miệng, lại không dám lên tiếng.
Trước đó, Tần Mộng Dao nổi tiếng là đạo sư băng sơn mỹ nữ ở Bắc Vân học viện.
Chỉ là khoảng thời gian này, theo Tần Mộng Dao thường xuyên tiếp xúc với bọn hắn, bọn hắn mới cảm giác được nàng cũng không phải giống như lời đồn của người ngoài, lạnh lùng tàn khốc, ngược lại là người rất sòng phẳng, thân thiện, mà thời điểm bọn hắn trêu đùa, nàng sẽ còn thỉnh thoảng đỏ mặt.
Có thể hôm nay một câu này của Tần Mộng Dao, khiến bọn hắn hiểu, nàng cũng không phải hiền lành như bề ngoài.
Có lẽ, chỉ ở trước mặt Mục Vân, nàng mới có dáng vẻ ngây thơ xinh đẹp động lòng người như vậy.
- Ngươi! Khô Ly còn muốn nói thêm lời gì đó, nhưng hắn cảm giác được một luồng khí tức lạnh lẽo trên cổ mình, hắn chỉ dám nuốt một ngụm nước bọt.
- Ha ha! Hiểu lầm, hiểu lầm!Ngay vào giờ phút này, đầu bậc thang truyền đến một tiếng cười khẽ, Thiệu Minh hai tay bắt ở sau lưng, chậm rãi xuống lầu.
- Đại ca! Thiệu Vũ cũng không nghĩ tới, lần này muốn giáo huấn Mục Vân, phế đan không thành công, ngược lại lại khiến Khô Ly rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra, Tần Mộng Dao bên người Mục Vân cư nhiên lại thâm tàng bất khả lộ như thếKhô Ly chính là võ giả nhục thể cửu trọng Thông Linh cảnh, lại không tiếp nổi hai chiêu của Tần Mộng Dao, trực tiếp bị khống chế đến gắt gao, ngay cả phản kháng nửa phần đều không làm được.
- Chuyện này, ta thấy là hiểu lầm, vị huynh đệ kia của ta tính tình lỗ m ãng, đã lỡ gây ra mâu thuẫn với các vị!Thiệu Minh chắp tay, cười ha hả nói.
- Thì ra là thế!Mục Vân cười ha ha, nói:- Đã như vậy, sau khi bồi thường, chúng ta tự nhiên sẽ thả người!- Bồi thường?- Đúng, một chén rượu, một ngàn khối linh thạch hạ phẩm, chẳng lẽ, đệ tử Thánh Đan tông cũng sẽ chơi xấu?Mục Vân cười hắc hắc, trực tiếp đưa tay ra.
Thánh Đan tông?Cùng lúc đó, trong đại sảnh tần một của Tụ Hiền các, nghe được thanh danh đám người Thánh Đan tông này thì lập tức vểnh tai lên.
Thánh Đan tông, đây chính là đại danh đỉnh đỉnh phía trên Thiên Vận đại lục.
Dù là tại Bắc Vân thành, thậm chí trong Nam Vân thành của Nam Vân Đế Quốc, đều có phân bộ Thánh Đan tông - Thánh Đan các!Thánh Đan các là tồn tại áp đảo phía trên hoàng quyền.
Cả đế quốc thiết lập học viện tại mỗi thành thị, mặc dù địa vị rất cao, nhưng cũng tránh đi Thánh Đan các, không dám xảy ra xung đột.
Nhưng cho dù là như thế, Thánh Đan các cường đại hơn nữa cũng phải giảng đạo lý.
Cho nên cả đám người đều muốn xem thử đến cùng xảy ra chuyện gì.
- Một chén rượu, một ngàn viên linh thạch hạ phẩm, khẩu vị của ngươi ngược lại là rất lớn!Thiệu Minh cười lạnh, trong lông mi mang theo một tia khinh thường nói.
- Không lớn không lớn!Mục Vân khoát tay áo, nói:- Ngươi xem, hôm nay sơ cấp ngũ ban chúng ta ở đây, lúc đầu chơi thật cao hứng, thế nhưng lại bị vị huynh đệ kia của ngươi quấy rầy, lập tức không có hào hứng, ngươi phải biết, nhân sinh nhiều khổ, nhất thời sung sướng chính là