“Tổng giám đốc?”
Ngô Tư Lăng nhìn Đường Nhã Phương đứng trong đám đông, ướt đẫm mồ hôi, bỗng thấy toàn thân ớn lạnh.
Lục Đình Vỹ ở bên cạnh, vẻ mặt vô cùng đáng sợ và u ảm, đôi mắt tràn đầy sát khí.
“Gọi người đó vào đây! Rồi tiếp tục tìm thêm mười phương tiện truyền thông về đây, ngày mai, tôi không muốn thấy thêm một tin tức không hay nào liên quan đến cô ấy nữa.
“Vâng thưa Tổng giám đốc.
Sau khi Ngô Tư Lăng nhận mệnh lệnh thì vội vàng rời đi.
Lục Đình Vỹ đứng nguyên tại chỗ, trên mặt không có chút biểu cảm khiến người khác có cảm giác rất đáng sợ.
Nhưng mà, khi ánh mắt anh nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia, rõ ràng ánh mắt anh có chút không nỡ
Cô vợ nhỏ của anh, không ai có thể bắt nạt
Bữa tiệc vẫn là một đống hỗn độn, đủ loại lời nói khinh bỉ và chế giễu không ngừng chĩa vào Đường Nhã Phương.
Đường Nhã Phương không có điều gì phải xấu hổ cả, cô đứng thẳng lưng, im lặng chống đỡ những mũi tên mà bọn họ bắn ra liên tục.
Lúc này, Chu Như Ngọc đã được Vi Vịnh Phong nâng đứng dậy, cô ta nhìn lướt qua về phía Đường Nhã Phương, trong mắt hiện lên nụ cười thỏa mãn khi đã đạt được điều mình muốn, nhưng ngoài mặt lại giả vờ là một người chị tốt và nói: "Nhã Phương à, chị không trách em đâu, nhưng mà chị thật sự không thể tặng Vịnh Phong cho em được, cho dù chị có muốn đi chăng nữa, Vịnh Phong, anh ấy nhất định sẽ không đồng ý
Vịnh Phong ôm lấy eo của Chu Như Ngọc, lạnh lùng nói: "Hừ, vì thể diện của cô, việc vừa đẩy cô ấy vừa rồi, tôi sẽ không để ý nữa.
“Chu Như Ngọc, Vi Vịnh Phong, các người đúng là cái loại không biết xấu hổ.
Trong đầu bây giờ tràn đầy nhục nhã lẫn sự tức giận, Đường Nhã Phương tức giận đến phát run, hận không thể đi tới đánh vào mặt hai người bọn họ.
Ngay lúc này, một tiếng cười bất thường đột nhiên lên, vang khắp sảnh tiệc: “Ha ha, quả nhiên là một đội trời sinh, thực sự vô cùng tài giỏi đó.
Giọng nói này, ngay khi vừa xuất hiện, đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Thấy được một người đàn ông, gương mặt tuấn tú, nhìn còn khá trẻ, lúc này anh ta đang mặc một bộ âu phục màu xám, bước ra từ trong đám đông.
“Người này là ai thế?” “Hả? Người này hình như là con trai thứ ba của tập đoàn Triệu Thị, Triệu Hoàng đó.
anh ta lại ở chỗ
Mọi người vẫn đang đoán danh tính của vị khách thì phía bên kia, gương mặt của Nhu Như Ngọc sợ hãi, nét mặt có chút bối rối.
Trước mặt mọi người, người đàn ông bước tới, ánh mắt dán chặt vào người