Dựa vào tài liệu mà Liêu Linh Chuyên cung cấp, Đường Nhã Phương cũng hiểu, lần này Thời Đại mong muốn hợp tác với Hoàng Gia đầu tư một bộ phim điện ảnh.
Lý do khiến Hoàng Gia không đồng ý là vì họ cảm thấy việc đầu tư này không có lợi nhuận.
Đường Nhã Phương cũng hiểu sơ sơ kịch bản của bộ phim kia, tuy rằng có điểm nhấn nhưng vẫn quá bảo thủ.
Dàn diễn viên được mời đều là những tên tuổi lớn trong giới, ngay cả đội ngũ biên kịch cũng đều là những biên kịch lão làng, chi phí đầu tư và sản xuất cũng rất lớn.
Chuyện này giống như bạn có một chiếc áo khoác lộng lẫy, nhưng nhan sắc lại có hạn, đầu tư nhiều tiền cũng chỉ lãng phí thôi.
Đường Nhã Phương xem xong, lông mày vô thức nhíu lại.
Cô là nhà báo, hiển nhiên không hiểu mấy thứ này Muốn hoàn thành thì sẽ gặp phải không ít khó khăn.
Quả là một thử thách lớn.
Tống An Nhi thấy vậy bèn hỏi: "Tìm Tổng giám đốc Lục Đình Vỹ nhà cậu đi.
- Chỉ cần cậu nói một câu thôi thì không có việc gì không giải quyết được."
Đường Nhã Phương lắc đầu: "Công việc của anh ấy bận rộn, tớ không muốn ý lại vào anh ấy.
Hơn nữa, tớ có thể giải quyết chuyện này.
Tống An Nhi cảm thấy khó tin: "Đường Nhã Phương, cậu đúng là một dòng suối trong trẻo trong làng giải trí.
Có chỗ dựa vững chắc như thế lại không dựa vào, rất có cá tính, tớ rất thích!
Khi Đường Nhã Phương đang bận - sứt đầu mẻ trán, Chu Như Ngọc lại cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa.
"Bích Nguyệt, lần này cậu làm rất tốt, nên dạy cho Đường Nhã Phương một bài học.
Bây giờ tớ không có cách nào dạy dỗ ả, cho nên cậu nhất định phải giúp tớ chèn ép cô ta đấy."
Giọng nói trong điện thoại của Chu Như Ngọc vô cùng nham hiểm.
"Yên tâm đi, bây giờ cô ta tự bảo vệ mình cũng khó.
Đạo diễn Lâm Thành Thông luôn luôn tạo áp lực, chẳng bao lâu nữa Đường Nhã Phương sẽ bị khai trừ.
Không có khả năng cô ta đến Hoàng Gia đâu.
Nếu có đi chăng nữa, không quá ba ngày cũng sẽ bị sa thải thôi."
Nụ cười của Lạc Bích Nguyệt rất nham hiểm, giọng nói vô cùng chắc chan.
Nhưng Chu Như Ngọc lại không đồng ý với kế hoạch của cô.
"Đừng để cô ta bị sa thải vội, nếu không đến khi tớ quay lại giới giải trí rồi sẽ không còn gì thú vị nữa.
Tớ muốn tự mình dẫm nát cô ta." "Tớ biết rồi, vậy trước tiên tớ giúp cậu kéo dài thời gian, cũng không cho cô ta sống thanh thản.
Lạc Bích Nguyệt khẽ gật đầu, rồi lại chợt hỏi: "Phía bên cậu chuẩn bị thế nào rồi? Tin tức lúc trước của cậu có ảnh hưởng rất lớn, nếu muốn debut, chắc chắn sẽ không dễ dàng như trong tưởng tượng đầu" "Không sao cả, bây giờ công ty của Vịnh Phong đã ổn định, đã bắt đầu chuẩn bị cho tớ làm lại từ đầu.
Sắp tới tớ định sẽ đi làm từ thiện trước, tiện thể cũng tuyên truyền một chút để cứu vãn hình tượng trước đây của bản thân.
Trong giới cũng có nhiều người nổi tiếng tình nguyện muốn giúp tớ.
Nhưng tớ vẫn cần đến các mối quan hệ của cậu.
Cậu quen biết khá nhiều phóng viên và đạo diễn.
Nếu cậu có thể giúp tớ, đương nhiên tiến công của cậu cũng không thể thiếu được."
Nghe thấy Chu Như Ngọc nói như vậy, ánh mắt Lạc Bích Nguyệt sáng lên.
Đôi mắt để lộ ra sự tham lam của mình: "Như Ngọc, cậu là bạn tốt của tớ, cậu không cần khách sáo làm gì.
Chỉ - cần cậu nói một câu thôi, tớ chắc chắn sẽ giúp cậu hết mình."
Mấy năm nay ở bên cạnh Chu Như Ngọc, Lạc Bích Nguyệt kiếm được không ít lợi ích.
Sở dĩ cô nịnh bợ Chu Như Ngọc như thế bởi vì bây giờ Chu Như Ngọc đang là vợ của ông chủ Tập đoàn Vi Thị, thân phận vô cùng cao quý.
Nếu có thể lợi