Về đến nhà cô chả thấy mẹ yêu của mình đâu thì cũng không mấy quan tâm lắm bởi vì bình thường giờ này mẹ của nó cũng đang đi uống nước hoặc mua sắm gì đó cùng với bạn bè của mình rồi.
Trà Mi nhanh chóng lên phòng lấy tập sách để chuẩn bị đi học thêm, buổi chủ nhật nào cô cũng có 3 tiết học thêm, từ trên phòng của mình cô nhìn thấy con bạn thân yêu quý của mình đang làm trò con bò, quay cuồng trong mơ hồ không cần nhạc cũng chẳng đèn chớp chớp như trong bar nó cũng đã quẩy được bất chấp luôn rồi, ở trước cổng nhà của mình lại nhìn vô cùng buồn cười.
Cô nhanh chóng cầm lấy những thứ cần thiết chạy xuống dưới nhà khóa cổng cẩn thận lại hết rồi cô mới leo lên xe con điên này để đi học chứ còn đứng đây nữa chắc nó nhục chết mất thôi.
“Mày định cho mai tao với mày lên báo luôn à ?” cô ở trên xe không ngừng nói.
“Này cái con kia tao đang tâm trạng không ổn đó nếu như mà tâm trạng tao tốt thì chắc chắn với mày là tao còn làm hơn như vậy nữa đó nên im mồm lại cho tao, không tao giật bánh đầu đó” Thanh Ngân ngồi đằng trước quát một câu cực lớn với nó.
Bị con bạn yêu dấu của mình quát nó bĩu môi ngay sau đó chính là dùng cái nết điên điên khùng khùng của mình bộc phát cái tính của mình lên rồi.
“Ngân chả yêu em” cô dùng chính cái giọng dẹo chảy nước của mình ra mà nói.
Thanh Ngân chỉ vừa mới nghe được mấy lời nói sến súa của cô thì không ngừng nổi cả da gà, không nghĩ tới cái việc con điên này lại nổi cơn nhanh đến như vậy.
“Mày mà còn cái kiểu đó là tao cho mày xuống dưới mương liền nghe nghe nghe”.
Bị con bạn thân yêu mến của mình dọa nhiều lần khiến cho cô cũng chẳng còn sợ gì nữa mà bắt đầu nhây lầy hết cỡ sống với cái nết điên điên dại của mình.
“Được luôn mày lại gần mấy cái đồn rồi rồ ga lên nhổng bánh đầu lên kịch liệt để mấy anh công an đẹp trai, lạnh lùng nghiêm nghị đến bên và bắt tao nè” cô dùng cái giọng háo sắc hết cỡ của mình mà nói.
Thanh Ngân nghe những lời nói của cô thì hết sức bất lực, nhưng lại cảm giác sợ hãi khi nhớ đến mỗi lần đi qua đồn công an thì sẽ nghe thấy được những tiếng la hét của con bạn Huỳnh Ngọc Trà Mi yêu thương của mình, cô bỏ đi những cái liêm sỉ tuyệt vời mà bất chấp la làng chọc ghẹo mấy chú, đến nỗi còn bắt cả Thanh Ngân dừng xe lại cho cô xin in4 mấy chú làm cho đứa đi chung phải nhục đến nỗi muốn đội quần.
“Làm ơn nha mày đừng có mà la làng lên nữa nhó tao lạy mày luôn á, ngày nào tao cũng muốn đem theo tám ngàn cái quần đội cho đỡ nhục mà không lại mày luôn á” Thanh Ngân không ngừng lên tiếng than vãn.
“Ỏ không bé ơi” cái giọng nhẹo nhẹo của cô phát ra cực kỳ bánh bèo khiến cho mấy cô chú chạy xe kế bên cũng phải ngoái đầu nhìn cô.
Thanh Ngân nghe thì la làng lên không ngừng “đừng tao lại mày cút đi nhanh lên”.
Cô nghe được thì buồn cười vô cùng, đúng là cái tính nhây lầy cợt nhã của mình làm cho người khác nghĩ cô là loại con gái mê trai , nhưng đâu phải thế mà là tính cách của cô ở bên ngoài rất thích chọc ghẹo người khác mà thôi chứ chả có ý gì cả.
Vừa mới đến trường thì cô và Thanh Ngân đã tách nhau ra