Nghe tiếng gõ cửa cô nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của chính bản thân cô, rồi nhanh chóng ra mở cửa va vào mắt của cô là anh đứng cùng với một chị gái cực kỳ xinh đẹp, quả thật người anh đơn phương rất đẹp cô chẳng có cửa được đâu.
“Nhóc làm gì lâu thế?” anh đứng kế bên hỏi lo sợ cô có chuyện gì đó.
Cô cũng chỉ cười cười cho qua câu hỏi của anh.
“Anh chị vào phòng ạ” cô vừa nói mở rộng cánh cửa ra.
“Em chào chị ạ” Trà Mi nhìn thấy chị Thảo Ly đi vào thì lễ phép thưa gửi.
Thảo Ly nhìn thấy cô cực kỳ lịch sự thưa gửi, chị ta nhìn thấy cô thì cười nhẹ không phòng bị gì cả bởi vì chính chị ta biết cô chỉ là một người thay thế cho cô ta mà thôi nên không có gì phải lo sợ cả.
“Chị chào em” Thảo Ly vui vẻ tươi cười với cô.
Cô cũng nhận ra ánh mắt rất đắc ý của chị ta nhưng cũng không làm gì được chị ta đắc ý cũng đúng mà thôi người ta là người được anh thích còn cô thì chả khác gì đứa em gái cả mọi thứ điều không hơn không kém.
“Được rồi hai chị em chào nhau thế là đủ học được chưa ạ” Anh đối với phòng cô có thể nói là khá quen thuộc nên anh trực tiếp ngồi vào bàn học.
Thấy như vậy cô cũng không kiêng nể gì nữa bởi vì đây là bàn học và phòng của cô, ngồi kế bên cạnh anh theo như hôm trước thì cô cũng biết anh sẽ không dạy cô ngay nên bây giờ cô trực tiếp ngồi xuống bấm điện thoại còn anh thì nhìn lại kiểm tra đề mà đã cho cô làm.
Thảo Ly chị ấy nhìn khá bất ngờ khi thấy khung cảnh này cả hai người rất hoà hợp với nhau cảm giác của chị ấy lại hơi nổi máu ghen tuông lên, nhưng rất nhanh chóng bát bỏ đi cái sự ghen tuông của mình chị ta vẫn luôn đinh ninh rằng anh chỉ xem cô là một người em gái không hơn không kém.
Trong lúc cô đang bấm điện thoại thì ghế kế bên cô một lần nữa có người ngồi vào lần này là chị Thảo Ly, nhưng cô lại không thèm nhìn lấy một lần nào nữa chỉ có bấm điện thoại mà thôi.
“Ly mày lấy dùm tao cái điện thoại” anh vẫn không rời khỏi mấy tờ giấy trên tay.
Chị ấy nghe được thì không nghĩ nhiều mà cầm đưa cho anh, cả hai không để ý nhưng cô lại để ý từ cử chỉ cho đến hành động cô đều không thích sự hiện diện của chị ấy.
Đến khi nhìn lại điện thoại của mình đã hết pin thì cô hơi nhăn mặt lại đúng thật là đi từ sáng đến giờ không còn thì cũng đúng thật mà, cô vương người qua bên anh để kéo dây sạc, Thành Khôi anh nhìn thấy cô đang muốn lấy dây sạ thì cầm cả dây và điện thoại giúp cô sạc, đợi đến khi điện thoại lên tiếng đã sạc thì anh mới để xuống, ngay sau đó anh trở lại vị trí cũ rồi đưa điện thoại của anh đến trước mặt cô.
“Em lướt đi chưa học ngay đâu” anh đối với việc này quá quen thuộc luôn rồi.
Cô nghe cũng không kiêng nể nữa mà trực tiếp bấm điện thoại của anh lên bấm xem facebook của anh có gì mà đúng hơn là lướt xem mấy cái video trên facebook , còn riêng chị Thảo Ly nhìn cảnh này thì tự cảm thấy gai mắt, nên bây giờ chị ta cũng chẳng biết làm gì lấy được sự chú ý của Thành Khôi nữa.
“Ơ này chừng nào mày về lại trường đấy?” chị ấy bất ngờ lên tiếng hỏi anh.
Anh đang xem thì dừng lại nhìn qua Trà Mi và nhìn về