VỢ TÔI ĐÁNG YÊU NHẤT QUẢ ĐẤT - CHƯƠNG 17
Tác giả: Lục U U
Edit: Alex
_____________
Trời vừa hửng sáng, Họa Đường đã từ từ tỉnh lại.
Tối qua Triệu Nghị đã gửi cho cô lịch trình của Chu Dư, bảo rằng hôm nay thu gameshow, cần phải để Chu Dư đi sớm một chút.
Chu Dư là người mới trong giới, cơ hội làm việc rất hạn chế, lần này đều nhờ đạo diễn Trần đã từng hợp tác giới thiệu giúp.
Chương trình gameshow này vừa phát sóng không lâu, ratings bình bình, nhưng dù sao cũng là gameshow được trình chiếu trên truyền hình, tỉ suất lộ diện cao hơn những gameshow trên mạng.
Trùng hợp là đạo diễn Trần và nhà chế tác chương trình này là bạn tốt lâu năm, nghe nói tiết mục cần vài diễn viên mới, liền đề cử Chu Dư.
Cơ hội hiếm có, Họa Đường ngáp một cái, đẩy đẩy người bên cạnh, nhỏ giọng gọi: “Chu Dư, dậy thôi em.”
Chu Dư trước giờ vốn ngủ không sâu, nhưng hôm nay có vợ nằm trong lòng, bèn vùi đầu vào cổ Họa Đường như làm nũng, kiểu gì cũng không nỡ dậy
“Còn không dậy nữa thì tối nay tiếp tục ngủ sàn nha.” Họa Đường nhìn ra người này mè nheo chơi xấu, lại sợ quấy nhiễu đến Họa Công Chúa còn đang ngủ say, đành phải tiến sát đến bên tai đối phương, nhẹ giọng nói, “Chị không ngủ cùng nữa đâu.”
“Vợ.” Chu Dư miễn cưỡng gọi một tiếng, sau mới ngoan ngoãn mở mắt, mếu máo nói, “Muốn ôm vợ, không muốn dậy.”
Vợ cô vừa thơm vừa mềm, chỉ ôm có một buổi tối làm sao mà đủ.
“Được rồi.” Họa Đường xoa xoa đầu cô nàng, “Chờ tối, tối về lại ôm.”
Chu Dư không ngờ Họa Đường sẽ đáp lại, lập tức vui vẻ, lại nhịn không được mà lui ra sau một chút, muốn nhìn rõ vẻ mặt chị lúc này.
“Mau dậy rửa mặt đi.” Họa Đường chịu không nổi ánh nhìn chăm chú ấy, bèn vươn tay đẩy người vào phòng tắm.
Có lẽ là do thói quen hình thành từ khi còn ở võ quán nên động tác rửa mặt của Chu Dư rất nhanh chóng. Chưa đến tám phút, cô đã thay xong quần áo đứng ngay cửa. Họa Đường nhân lúc Chu Dư rửa mặt đã hâm nóng mấy cái bánh bao đông lạnh cùng một hộp sữa bò, gói kĩ rồi đưa sang.
Chu Dư lúc nhận lấy bữa sáng còn thoáng sững sờ, thấy Họa Đường không hề có ý định thay áo ngủ thì trong lòng đột nhiên đăng đắng.
“Vợ, không đi làm với em sao?” Chu Dư cúi đầu, nhìn chằm chằm mũi giày một cách mất mát.
Tối qua lúc nhận được điện thoại của Triệu Nghị, Họa Đường rõ ràng đã hứa sẽ đi cùng, nhưng bây giờ chị lại đột nhiên đổi ý.
“Giận đấy à?” Họa Đường buồn cười chọc chọc tay Chu Dư, nghiêm túc giải thích, “Trễ một chút chị lại qua với em. Tiểu Công Chúa phải đi học, chốc nữa chị phải đưa con bé đến trường trước.”
Chu Dư lập tức như được trấn an, nâng đôi mắt lấp lánh lên nhìn Họa Đường, ngay cả bàn tay cầm lấy bữa sáng cũng vui vẻ mà vung vẩy không ngừng.
“Mau đi đi, Triệu Nghị giục rồi đấy.” Bị cảm xúc của Chu Dư ảnh hưởng, Họa Đường khi nói chuyện cũng mang mấy phần ý cười.
“Tạm biệt vợ.” Chu Dư liếc mắt nhìn Họa Công Chúa trên giường, lại bồi thêm một câu, “Thích vợ.”
Nói xong, không đợi Họa Đường đáp lại, cô lập tức xoay người chạy ra cửa.
Sao lại có người nhát đến vậy cơ chứ? Cố tình lại thích nói mấy lời buồn nôn.
“Đồ ngốc.” Họa Đường thầm mắng một câu, dõi mắt nhìn theo đến khi bóng dáng Chu Dư khuất sau chỗ rẽ hành lang mới nhẹ tay đóng cửa lại.
*
Trường Họa Công Chúa học cách nhà không xa, đi bộ chỉ cần mười phút.
Ăn sáng xong, Họa Đường dẫn Họa Công Chúa đi học như thường lệ. Nếu là ngày thường, Họa Công Chúa đã sớm nhão nhão dính dính mà kể lể chuyện thú vị trong lớp cho cô nghe, nhưng hôm nay lại không quá thích hợp. Họa Công Chúa như mất hồn, rất nhiều lần đi trên đường gập ghềnh thiếu chút nữa đã té