VỢ TÔI ĐÁNG YÊU NHẤT QUẢ ĐẤT - CHƯƠNG 18
Tác giả: Lục U U
Edit: Alex
_____________
Cách đó không xa, người dẫn chương trình cùng các khách mời còn đang đối chiếu kịch bản.
Họa Đường đứng trong góc, cả người bị Chu Dư đang mặc đồ hóa trang che kín, dù ôm nhau hết sức thân mật thì người khác cũng nhìn không ra.
"Chu Dư." Họa Đường duỗi tay đẩy đẩy người, nhỏ giọng nhắc nhở, "Em mau qua làm việc đi, chị ở dưới chờ em."
Chu Dư nghe vậy cũng không chơi xấu nữa, đành lưu luyến không rời mà buông tay, bước về phía nhóm MC cùng khách mời. Phần đầu cô đội vừa to vừa tròn, lúc đi lại còn không ngừng lung lay, phải đưa tay đỡ lấy. Mỗi bước đi lưu luyến trông vừa khôi hài vừa đáng yêu. Họa Đường không nhịn được mà cười cong mắt. Cũng không biết Chu Dư đội cái đầu to kia khi quay lại rốt cuộc có nhìn rõ người không.
Đúng lúc này, bả vai cô bị ai đó vỗ nhẹ.
Họa Đường vội quay đầu, thấy được Triệu Nghị đã lâu không gặp.
"Tới rồi sao?" Triệu Nghị cũng không kinh ngạc vì sự xuất hiện của cô, chỉ chỉ hàng ghế trống dưới sân khấu, "Lại đây ngồi nghỉ một chút đi."
Tương tự Chu Dư, Triệu Nghị cũng là người mới vừa vào giới. Nghệ sĩ trong tay cô chỉ có hai người, bình thường không có quá nhiều công việc, chỉ cần có hạng mục là sẽ đi cùng.
Họa Đường vừa đi theo Triệu Nghị ngồi xuống thì trên sân khấu đã vang tiếng nhạc.
Hẳn là đang quay cảnh ra sân khấu.
Các khách mời mặc trang phục động vật đáng yêu, nhảy nhót bước ra từ hai bên cánh gà, phối hợp với nhạc nền vui vẻ, nháy mắt đã khiến không khí hiện trường trở nên náo nhiệt.
"À." Như sực nhớ ra điều gì, Triệu Nghị nghiêng đầu nhìn sang Họa Đường, "Em nghe Chu Dư hát bao giờ chưa?"
Họa Đường lắc đầu. Nếu nói luyện võ thì cô còn gặp qua mấy lần, nhưng ca hát là thật sự chưa từng. Chu Dư ngoại trừ những khi làm nũng thì vẫn luôn rất kiệm lời, ngay cả lúc tắm rửa cũng không phát ra âm thanh gì.
"Em ấy hát rất hay." Triệu Nghị nhướng mày, kể lại chuyện lúc trước thử vai, "Ẻm vừa đến hiện trường đã đánh một bộ quyền, hùng hùng hổ hổ, khiến những diễn viên nữ đến thử vai khác hết hồn, ngay cả đạo diễn Trần cũng sửng sốt mất một lúc. Sau đạo diễn lại hỏi em ấy còn tài nghệ gì không, ẻm liền hát một bài."
Họa Đường ngơ ngẩn, trong đầu không khỏi quanh quẩn vang lên tiếng Chu Dư nói chuyện. Em dường như rất hiếm khi lớn tiếng, giọng điệu lúc nào cũng mềm mụp, thật sự rất khó tưởng tượng khi hát sẽ là âm sắc gì.
"Hát ngọt vô cùng." Triệu Nghị giải đáp nghi vấn trong lòng Họa Đường, "Hoàn toàn trái ngược với bộ dáng lúc đánh quyền."
Vừa nói, Triệu Nghị còn chau mày, khiến Họa Đường phải bật cười.
Ngoại hình của Chu Dư rất thu hút. Mày rậm, mắt to, hàm dưới góc cạnh, trông rất có tính công kích. Người như vậy nhưng ca hát lại theo phong cách ngọt ngào, đúng là khiến người ta bất ngờ. Có điều Họa Đường đã quen nhìn bộ dáng Chu Dư khi làm nũng nên thấy giọng cô nàng có ngọt cũng không phải chuyện gì quá kì lạ.
Sau tiết mục mở màn, các khách mời lại thay đồ vận động do ban tổ chức chuẩn bị. Hình thức chương trình chính là từ hai MC dẫn đội, tiến hành so tài. Chu Dư thân mặc đồ vận động xanh trắng, đương nhiên về đội xanh.
Khách mời ở đây đều là những gương mặt mới trong giới nghệ sĩ. Người dẫn chương trình chào hỏi sơ lược rồi để cho mọi người tiến hành tự giới thiệu.
Được lên chương trình là cơ hội hiếm thấy, dù sao hậu kỳ cũng sẽ cắt ghép, biên tập lại nên màn tự giới thiệu của một số người mới vừa phong phú, đa dạng lại thú vị, khiến nhân viên không tác bên dưới cũng phải bật cười.
Họa Đường chưa từng xem chương trình này, thấy dưới sân khấu không có khán giả thì không khỏi cảm thấy tò mò.
"Triệu Nghị, gameshow trong nhà không phải luôn có khán giả sao?"
"Trò chơi trong chương trình này có độ khó tương đối cao, sau còn phải đổi chỗ mấy lần nữa nên mới không sắp xếp khán giả."
Họa Đường vỡ lẽ, lại ngước mắt, vừa lúc đến phiên Chu Dư tự giới thiệu.
Tóc cô nàng cột rất cao, dáng người dong dỏng, mảnh khảnh, gương mặt không cảm xúc mang theo mấy phần anh khí, đứng giữa các thành viên đội xanh trông vô cùng nổi bật.
"Chào mọi người, tôi là Chu Dư." Chu Dư ngắn gọn súc tích nói một câu, xong lập tức muốn chuyền mic cho người tiếp theo.
"Ấy ấy, từ từ." Người dẫn chương trình đội xanh vội kêu dừng, "Có lẽ các khán giả trước TV còn chưa quá quen thuộc với Chu Dư. Đây là lần đầu tiên em ấy tham dự gameshow, vừa rồi có lẽ hơi hồi hộp quá mức. Chúng ta cho em ấy thêm cơ hội để giới thiệu một chút về sở trường đặc biệt của bản thân nhé, để các khán giả có thể hiểu thêm về em."
MC vừa nói là người có tiếng hiền lành trong giới. Không biết tranh thủ màn ảnh khi tham gia tiết mục là bệnh chung của người mới. Nếu gặp phải người dẫn chương trình không tốt, căn bản sẽ không lên tiếng nhắc nhở. Mà lời người này nói lại mang ý dẫn đường, muốn để Chu Dư có thể biểu hiện bản thân nhiều hơn một chút.
Chu Dư hơi ngừng rồi tiếp tục nói: "Sở trường của tôi là võ thuật, có thể nhào lộn và giạng thẳng chân."
Nhào lộn và giạng chân gần như là động tác thu hút nhất khi võ quán các cô biểu diễn. Chỉ cần làm hai động tác ấy thì luôn có thể nhận được những tràng pháo tay vang dội.
Chu Dư vừa nói xong, mọi người ở hiện trường lập tức ngạc nhiên trợn tròn. Không ngờ cô nàng có vẻ ngoài sang trọng như vậy nhưng sở trường lại là võ thuật.
"Hiện tại có thể biểu diễn thử một lần sao?" Người dẫn chương trình cất giọng hỏi. Những màn biểu diễn có độ khó cao luôn rất hút mắt. Hậu kỳ còn có thể cắt làm tư liệu cho teaser, khiến người xem phải tò mò mà suy đoán liệu người này có hoàn thành được động tác khó hay không.
Chu Dư gật gật đầu. Hôm nay cô mặc quần vận động rộng rãi, không quá vướng víu.
Tuy nhiên, Họa Đường ngồi dưới sân khấu lại cảm thấy lo lắng. Cô nhớ đến những vết bầm trên đùi Chu Dư lúc trước, nhịn không được mà đánh giá sàn sân khấu. Sàn gỗ quá cứng, nếu chẳng may té ngã, chắc chắn sẽ bị thương.
Nhìn ra sự bất an của Họa Đường, Triệu Nghị duỗi tay vỗ vỗ trấn an rồi cất giọng khuyên nhủ: "Đừng lo lắng quá. Chu Dư em ấy không làm chuyện gì không nắm chắc đâu."
"Aiz." Họa Đường thở dài, "Lần sau nhất định sẽ dặn em ấy nói mình biết hát."
Trong lúc hai người nói chuyện, những khách mời trên sân khấu đã đồng loạt lui về phía sau, nhường ra một khoảng trống cho Chu Dư biểu diễn. Cô bước đến góc trái sân khấu, tùy ý kéo chân mấy cái, sau đó chính là nhào lộn liên tục ba lần, lúc đáp xuống hơi tạm dừng một chốc rồi lại kéo chân, giạng thẳng.
Những động tác ấy, năm xưa khi theo võ quán đi biểu diễn thì cô từng luyện qua hàng trăm ngàn lần, thậm chí đã hình thành thói quen.
Hiện trường im lặng một lúc, sau đó rộ lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Họa Đường thở phào một hơi, cũng dùng sức hoan hô cùng những nhân viên dưới sân khấu.
Không hiểu vì sao mà cô lúc này tựa như phụ huynh đang xem con cái nhà mình biểu diễn, vui sướng lại tự hào.
Chu Dư bình tĩnh đứng dậy, vừa xoay người đã bị các thành viên trong