Khương Hòa được Hứa Thanh huấn luyện phát huy rất tốt, hình tượng trong mắt Hứa Văn Bân nhất thời thay đổi rồi.Xuống được phòng bếp, cũng lên được phòng lớn.
Tên tiểu tử này đã đi vào vận khí cứt chó nào rồi?“Sao vậy ba?” Hứa Thanh cảm thấy ánh mắt lão ba nhìn mình có chút kỳ quái.“Không có gì.”“Có gì thì cứ nói a.”“Không có.”“Muốn hỏi gì thì cứ hỏi, tháng này con mới tới có một lần, sẽ khai báo rõ ràng.”“Con cũng biết một tháng tới một lần a?!” Hứa Văn Bân trừng mắt.“Con đã thành niên rồi, làm việc bên ngoài… một tháng một lần cũng không ít đi?” Hứa Thanh nhức đầu “ngoại trừ những người sống ở nhà ngày ngày về nhà, ai không có việc gì mà chạy chạy về liên tục? đây không phải là làm phiền những ngày tháng nhỏ của riêng hai người sao?”“Con…”Hứa Văn Bân mở miệng, nín thở trong cổ họng.Lời nói thực không sai, tên tiểu tử này quay lại xem ra cũng phiền, không bằng không quay về, quấy nhiễu những ngày tháng của họ.…Không quay lại cũng không có vấn đề gì a!Sinh con trai chính là đau trứng, sớm biết thì lúc trước đã sinh một cô con gái.Nếu là con gái phỏng chừng hiện giờ đã gả cho dưới nhà đối diện rồi, đỡ lo.“Nếu ba không có chuyện gì làm thì hãy xem những bài chia sẻ của các dì, khi con xem bài đăng của các bạn thường xuyên thấy, rất hay.”Hứa Thanh buông bàn tay nhỏ của Khương Hòa, từ trong túi móc ra điện thoại nhấn nhấn vài cái, nói: “Để con chia sẻ cho ba a, người nhìn mấy ngày trước bà ấy đăng ‘cấp bách! Tổn hại khi ăn khuya’Ồ, hai người ngủ sớm dậy sớm không ăn khua ở trước mặt ‘con lớn rồi làm sao để buông tay’ cái này hay, con chuyển cho ba xem xem, còn một cái dưới ‘con lớn rồi còn có thể đán.…’ khụ, cái bên dưới nữa.”tên này bức bức cằn nhằn, tìm đúng bài đăng của dì cả liền chia sẻ văn chương này đi “không phải con nói nha ba, em của con nếu như đẹp trai như con, còn có thể có tài hoa giống con, sống ở nhà, có bạn gái lại có công việc, như vậy thì dì của con đã vui vẻ không thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cha không thể quá tham lam, lúc nào cũng nghĩ con không làm việc đàng hoàng…”“Con so với tên nhóc du thủ du thực Tiểu Văn kia sao, đem năng lực của con sao con không so với con chuột nhỏ kia?”“Ai du thủ du thực? người ta chỉ là phá một chút!” Chu Tố Chi không vui, khua cái thìa xới, từ trong bếp thò đầu ra.Hứa Văn Bân làm như không nghe thấy, dù sao cũng là con trai của chị bà ấy, có như thế nào thì cũng phải để trong mắt.
Tiếp tục nói chuyện với Hứa Thanh: “Chuột nhỏ hiện giờ là nhân viên công vụ, cũng có bạn gái, ngoại trừ hơi đen một chút thì có chỗ nào không cường hơn con không?”“Tại sao con phải ăn cả đời?”“…”Hứa Văn Bân đang định ân cần giáo huấn, nhất thời bị đình chỉ, mặt đen trầm mặc một hồi nói: “Vậy con muốn thế nào?”“Làm lớn, làm mạnh, mở phòng làm việc, thành lập công ty, sau cùng dung hợp đưa lên thị trường.” Hứa Thanh phấn chấn nâng lên quả đấm “Tới lúc đó con chính là lão tổng, người chính là cha của lão tổng, cha của phú nhị đại, có mặt mũi.”“Cút!”“Ai nha, con không nói chuyện đùa.
Cha, đơn vị sự nghiệp đó cũng không ăn được cả đời, đều là công việc, phân cái gì địa vị cao thấp… cho dù con vào được đơn vị, người nhìn tính cách của con cũng chính là sâu mọt của công ty, ngày ngày ăn và chờ chết, vậy thì cũng có khác gì hiện tại?”“Tại sao con phải làm sâu mọt?”“Bởi vì con chính là như vậy a.”“Con chính là…” Hứa Văn Bân thuận tay muốn cầm dép lên, lại nhìn Khương Hòa ngồi bên cạnh liền từ bỏ.“Chậc, mỗi người đều có số phận của mình, tại sao ba lại không hiểu.
Con là một người, con có điều mà bản thân con muốn.
Tới lúc đó hai người già rồi nghỉ hưu rồi, con đem tiền tới nuôi hai người là được rồi, đem bưng phân bưng nước tiểu cho hai người, nhất định phải vào được đơn vị sao…”Hứa Thanh cũng phiền tới hoảng “Trước đây không phải cũng đã đem bát tự của con mang cho người ta xem rồi hay sao.Lão đầu nói gì… cái gì tam công? cái gì hảo tranh hảo đấu, không phải là một người có thể an ổn