Cả 2 vừa về đến nhà thì Lục Tư Phàm đã bế cô lên, Hà Bội giật mình nói
“Ê nè anh làm gì vậy hả?”
“Chúng ta lên phòng ngủ thôi, trễ rồi”
“Khoan đã....!nè anh thả em xuống đi”
Hà Bội vùng vẫy, Lục Tư Phàm mặt kệ, anh vẫn bế lấy cô, đưa cô lên phòng, đặt cô xuống giường, hôn lấy môi cô, tay anh còn sờ soạn khắp người cô, Hà Bội Sam giữ tay anh lại, cô vội nói
“Đừng mà, em có chuyện muốn nói”
Lục Tư Phàm không quan tâm, anh vẫn cứ muốn hôn lấy cô, ôm lấy cô như vậy
“Chuyện gì để sau đi, anh chịu hết nổi rồi”
“Không dừng lại đi mà, em muốn nói chuyện”
Lục Tư Phàm nắm lấy tay cô, kiềm chặt xuống giường
“Mấy tuần qua em không nhớ anh à?”
“Không em....!em có thai rồi”
Lục Tư Phàm như đứng hình, khuôn mặt anh ngơ ngác, anh nhìn chầm chầm vào cô như không tin vào tai mình
“Em có thai được 3 tháng rồi...”
Lục Tư Phàm vẫn chưa thể bình tĩnh được, anh rời khỏi giường, thất thần bước vào trong nhà tắm, khuôn mặt đầy hoang mang
Hà Bội Sam nhìn điệu bộ của anh, cô cũng không biết là anh đang vui hay đang buồn
“Anh ấy...!anh ấy làm sao vậy? Biểu hiện đó là sao? Anh ấy không thích có con sao?”
Cô đi lại bàn làm việc của anh, dùng laptop của anh lên mạng tìm hiểu, đọc xong những dòng tin trên mạng cô càng thêm hoang mang hơn
“Đàn ông khi biết tin mình có con sẽ có những biểu hiện sau đây, buồn, vui, lo lắng, sợ hãi,...!ủa? Vậy biểu hiện đó của anh ấy là sao chứ? Là đang vui hay đang buồn?”
Hà Bội Sam ngồi đợi Lục Tư Phàm cả buổi nhưng vẫn không thấy anh ra
“Anh ấy làm gì ở trong đó mà lâu quá vậy chứ?”
Đợi không được, Hà Bội Sam liền đến phòng gõ cửa
“Lục Tư Phàm anh làm gì ở trong đó vậy hả?”
Gọi mãi cũng không ra cô liền nói
“Em vào đó nha”
Hà Bội Sam mở cửa bước vào, cô nhìn thấy anh đang ngồi trong góc, khuôn mặt rất thẩn thờ
“Anh làm sao vậy? Sao lại ngồi đây?”
Lục Tư Phàm vẫn không nói lời nào
“Anh không thích có con sao? Hay anh không muốn có con… có chuyện gì thì anh cũng nên nói cho em biết đi chứ? Lục Tư Phàm….
Nếu anh cứ im lặng như vậy thì em sẽ đi đó”
“Sao lại như vậy được chứ?”
“Như vậy là sao hả? Ý anh là anh không