Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 119: Sự trợ giúp của An Tri Thủy.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Biểu cảm lúc đọc tin nhắn của Lý Lộ Từ thu hút sự chú ý của Tôn Ngạn Thanh bên cạnh, ngó sang xem.
Lý Lộ Từ đương nhiên không thể để người khác nhìn thấy, vội vàng tránh sang một bên.
An Tri Thủy lại gửi một tin nhắn nữa, “Delete”.
Giống như nhận được lệnh tiêu hủy bằng chứng của tổ chức ngầm, Lý Lộ Từ vội vàng delete, quay đầu lại thấy Tôn Ngạn Thanh đang nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị.
- Làm gì vậy?
Lý Lộ Từ coi như không việc gì.
- Cậu nghĩ mình ngốc à, cậu đọc một tí rồi gửi tin nhắn, An Tri Thủy đọc một tí rồi lại gửi tin nhắn…
Tôn Ngạn Thanh ha ha cười, hạ thấp giọng:
- Thành thật khai báo, phát triển đến mức độ nào rồi?
Cho dù thường ngày vẫn trêu An Tri Thủy và Lý Lộ Từ, nhưng hai người chưa đáp lại, vẫn cư xử với nhau bình thường. Rắc rối của An Tri Thủy thì chưa bao giờ kết thúc, dần dần tin đồn hai người đang qua lại không còn đáng tin nữa, có cặp đôi nào không cả ngày dính chặt lấy nhau chứ? Lý Lộ Từ và An Tri Thủy thì chưa đến mức độ “mắng yêu”, nói chung chẳng khác gì trước kia.
Bọn Tôn Ngạn Thanh cũng không dám chắc chắn, nghĩ thầm nói không chừng Lý Lộ Từ và An Tri Thủy chỉ là bạn bình thường thật?
- Bạn… Mình cũng chỉ có thể khiến mối quan hệ giữa hai người thân hơn một chút, không thể đột phá thêm. An Tri Thủy nói rồi, không yêu khi còn đi học.
Lý Lộ Từ hạ thấp giọng.
- Chỉ vậy mà thôi.
- Thật chứ?
Tôn Ngạn Thanh thực ra đã tin.
Lý Lộ Từ gật đầu.
- Mỗi lần bị cậu trêu, mình thấy oan uổng lắm, chẳng được lợi lộc gì mà vẫn bị chế giễu, trong khi cô ấy chẳng bao giờ thèm “ti” mình.
(^^ mình đã có tìm từ thích hợp nhất để dịch.
Biên: ta cũng hiểu chút chút, mời bà con cô bác đọc tiếp để biết là gì)
- Cậu muốn lợi lộc gì?
An Tri Thủy đột nhiên quay lại nói, mặt đỏ bừng, họ cứ tưởng nói khẽ thì không ai nghe thấy gì sao, An Tri Thủy dỏng tai nghe ngóng.
- Thì xóa tên trong danh sách đi muộn về sớm… Ha ha, chính là cái đó…Nịnh bợ lớp trưởng đại nhân, không phải vì mấy chuyện đó sao?
Lý Lộ Từ bối rối cười nói.
An Tri Thủy hừ một tiếng quay lên, cái gì mà “ti mình”, khó nghe quá, rốt cục là ý gì?
Mồng hai tháng một, cuộc thi bơi đang ở giai đoạn cao trào nhất, ngày thứ ba tập trung cuộc thi điền kinh, Lý Lộ Từ chuẩn bị thi đấu.
- Tuyển thủ tham gia chạy năm ngàn mét chuẩn bị!
Tiếng loa phát thanh vang lên, các vận động viên mặc áo ngắn quần ngắn bước ra từ phòng thay đồ, bắt đầu hoạt động quanh sân.
Hiếm hoi lắm mới có được mấy ngày mù đông tạnh ráo như thế này, nhiệt độ lên tới gần hai mươi độ, khiến các vận động viên thoải mái hơn nhiều, không cần phải hoạt động liên tục nữa, tiết kiệm được không ít thể lực.
Lý Lộ Từ thấy rất nhiều người giống như vận động viên chuyên nghiệp, có người giúp khởi động duỗi thân, hoặc đứng một chỗ làm bộ làm tịch đá chân đánh quyền, hắn biết kỉ lục chạy năm nghìn mét của Đại học Quốc Gia rất bình thường, kỉ lục thế giới là hơn hai mươi phút, hắn cảm thấy tham khảo tốc độ người khác, mình sẽ không chạy quá nhanh.
An Tri Thủy cưỡi xe điện vào thẳng sân vận động, dừng lại bên cạnh Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ kinh ngạc:
- Cậu biết đi xe điện?
Đối với một thiên kim tiểu thư như An Tri Thủy, ăn ở đi lại đều có người phục vụ tận răng, nên việc cô biết sử dụng loại phương tiện giao thông tiêu chuẩn bình dân này thực sự khiến người ta kinh ngạc.
- Mình còn biết đi xe đạp nữa!
An Tri Thủy nhảy xuống xe, làm tư thế như đang đạp xe đạp.
Cô cảm thấy có thể huênh hoang một chút trước mặt Lý Lộ Từ cái gì cũng biết là một việc rất đắc ý.
- Đúng là rất lợi hại, đáng tiếc không cho mình cơ hội dạy cậu đi xe đạp.
Lý Lộ Từ thở dài.
- Đúng vậy, thật đáng tiếc.
An Tri Thủy gật đầu, sau đó mới đỏ mặt, ây da, lại nói sai rồi…
Mặc dù cô cảm thấy, nếu như được như trong bộ phim “Full house”, nam diễn viên chính dạy nữ diễn viên chính đi xe đạp, thì sẽ rất tuyệt.
Lý Lộ Từ cười, nhìn cô vừa đỏ mặt, vừa có chút lo lắng.
- Mình… Ý của mình là học đi xe đạp rất vui, nhưng mình cũng ngã rất nhiều lần, bão mẫu hơi yếu, không thể giữ nổi xe.
An Tri Thủy vội vàng giải thích.
- Nếu như cậu dạy mình, có lẽ sẽ không ngã nữa…Mình nói đáng tiếc chính là ý này… Thật đấy.
- Luyên thuyên, mình đâu có nghĩ gì, đúng rồi, cậu phóng xe điện vào đây làm gì đấy?
Lý Lộ Từ trêu cho An Tri Thủy đỏ mặt, cảm thấy rất thỏa mãn.
- Mình đến cổ vũ cho cậu, cậu chạy, mình sẽ phóng xe đi sau cậu, sau đó đưa nước, đồ uống gì đó cho cậu!
An Tri Thủy kích động nắm chạy tại chỗ.
- Cậu nhất định phải giành được hạng nhất, mình cổ vũ cho cậu như vậy, cậu không được thua.
- Được.
Lý Lộ Từ đắc ý nhìn những đối thủ xung quanh, lớp nào cũng có con gái đến hỗ trợ, cổ vũ, đưa nước đưa khăn, nhưng không có ai đẹp bằng An Tri Thủy, đừng nói đặc biệt chuẩn bị xe điện, toàn tâm toàn ý phối hợp với hắn giành chiến thắng.
Cho dù không phải bạn gái, cách đối xử này cũng đủ cho người khác ngưỡng mộ và ghen tị.
An Tri Thủy đưa những thứ cô đã chuẩn bị cho Lý Lộ Từ xem, có vitamin, đồ uống chức năng… Những thứ này nói không chừng không được sử dụng trong thi đấu, nhưng đây chỉ là đại học thể dục thể thao của một trường đại học, liệu có kiểm tra ra không, còn có nước khoáng nhập khẩu gì đó, kẹo chocolate, snickers, thậm chí còn có thịt xông khói, thịt bò khô, hộp y tế và bình dưỡng khí!
Lý Lộ Từ trợn mắt há mồm nhìn những thứ cô đặt dưới chỗ để chân.
- Chạy xong năm nghìn mét còn phải đi cắm trại sao?
- Không phải, đều là chuẩn bị cho cậu, cậu uống cái này trước, năng lượng bổ sung sau đó đủ cho cậu tiêu hao.
An Tri Thủy đưa đồ uống cho hắn.
- Lát nữa mình chạy xe nhanh một chút, đưa nước khoáng cho cậu mở, đợi cậu cầm xong, mình lại lái xe đuổi theo sau. Phối hợp như vậy sẽ tốt hơn. Nếu cậu đói, muốn ăn chocolate thì làm tay thành hình tròn, nếu cậu muốn ăn thịt xông khói thì giơ kéo, muốn ăn thịt bò khô thì giơ tay theo kiểu thủ trảo!
- Mình không biết nói à?
Từng ấy ký hiệu tay, Lý Lộ Từ nghe mà choáng váng.
- Lúc chạy bộ nếu nói chuyện sẽ mất rất nhiều sức, hơn nữa không khí sẽ dồn vào miệng, nếu như mình không nghe rõ, còn phải lặp lại. Dùng