Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 213: Là ai?
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Giống như cha mẹ nhìn đứa con của mình, trong mắt Lý Lộ Từ, Lý Bán Trang cũng là cô gái đáng yêu và xinh đẹp nhất trên thế giới này, nghĩ tới nụ cười tinh nghịch, bộ dạng lúc cô bĩu môi oán trách, lúc cô đọc sách chăm chú, nhớ tới cô lúc còn nhỏ, nhìn thấy cô lớn lên, nhìn cô từng chút chút một biến hóa, cảm thụ được thành tích mà cô đạt được, trong lòng vì cô mà sinh ra thỏa mãn kiêu ngạo, phần cảm tình này, giúp cho Lý Lộ Từ buông ra mọi oán hận, không đắm mình, không hối hận, không oán trời trách đất.
Bởi vì hắn yêu cô, yêu em hắn, vì cô, hắn nhất định phải trưởng thành, nhất định phải nuôi dưỡng được gia đình này, hắn không thể không có trách nhiệm với chính bản thân mình, nếu không chính là không có trách nhiệm đối với cô.
Lý Lộ Từ cảm thấy mình nên cám ơn cô, nếu không có cô, có lẽ khi mà hắn phải sinh ra trong một gia đình như vậy, nói không chừng đã giống như những kẻ lớn lên trong một gia đình có những vấn đề nghiêm trọng mà sa đọa rồi.
Bởi vì còn một người cần hắn chiếu cố, Lý Lộ Từ trước hết cần chiếu cố chính mình.
Bởi vì có người cần hắn bảo vệ, nên Lý Lộ Từ trước hết làm cho mình càng có thể tin cậy.
Mãi cho đến hôm nay, Lý Lộ Từ vì cô mà vẫn đang trên đường cố gắng, cũng đã thu hoạch được hạnh phúc cho mình.
Cho nên hắn chưa bao giờ cảm thấy chính mình nỗ lực nhất định phải bắt em hắn hồi báo, hắn cho cô không nhiều lắm, cô cho hắn càng nhiều.
- Chúc mừng sinh nhật.
Lý Lộ Từ ngồi đối diện Lý Bán Trang.
- Cám ơn anh.
Lý Bán Trang hai tay áp má nhìn hắn, hai người im lặng ngồi trong nhà ăn, khiến trong lòng Lý Bán Trang có chút ấm áp.
- An Nam Tú tặng quà sinh nhật cho em, một viên dược hoàn màu xanh lam, cô ấy nói ăn vào, em chỉ cần tưởng tượng mình càng xinh đẹp, thì sẽ thực hiện được ước mơ rồi.
Lý Lộ Từ đưa dược hoàn cho Lý Bán Trang xem.
Lý Bán Trang không kìm được xì một tiếng cười, nguyên bản bầu không khí nhàn nhạt làm cho tim Lý Bán Trang đập dồn dập, bởi vì anh cô nhắc tới An Nam Tú đã hầu như không còn, Lý Bán Trang lắc đầu, An Nam Tú luôn kì quái như vậy.
- Có lẽ em không tin. Nhưng cô ấy nói thật đấy, cho nên cô ấy cũng không phải là đang đùa hay có ý muốn hại em đâu, cô ấy tin rằng nếu em ăn dược hoàn mà cô ấy chế tạo, thì em có thể biến thành xinh đẹp như em tưởng tượng…
Lý Lộ Từ không muốn làm Lý Bán Trang hiểu lầm An Nam Tú, tuy rằng Lý Tử khẳng định sẽ không ăn, nhưng đây là tâm ý của An Nam Tú, Lý Lộ Từ phải cho Lý Bán Trang biết.
- Em sẽ cám ơn cô ấy.
Lý Bán Trang vẫn biểu thị cảm ơn, nếu là người khác, Lý Bán Trang sẽ cho rằng đối phương đang muốn đùa cô, nhưng cô tin tưởng An Nam Tú tự mình chế tác ra một viên thuốc thần kì như vậy.
- Em không ăn sao?
Lý Lộ Từ hỏi.
Lý Bán Trang đương nhiên là lắc đầu, cô còn muốn sống lâu một chút, không không muốn tự chuốc lấy khổ cực.
Lý Lộ Từ cất dược hoàn đi, đưa cho Lý Bán Trang một cái hộp nhỏ.
- Đây là của chị Tri Thủy đưa cho Lý Tử.
- Ôi, đẹp quá.
Lý Bán Trang kinh hỉ nhìn phật ngọc, là loại ngọc thượng phẩm chân chính, cho dù trong ánh đen tối nhạt, cũng tràn ra ánh sáng trong suốt sáng bóng như thường.
- Ừ, anh nhắn tin cho cô ấy, nói rằng em rất thích. Cô ấy vẫn lo lắng lắm.
Lý Lộ Từ lập tức nhắn tin cho An Tri Thủy, để cô yên tâm, An Tri Thủy dường như rất để ý Lý Bán Trang có thích lễ vật của cô không.
- Chị Tri Thủy thật tốt.
Lý Bán Trang muốn chỉ đó là thái độ còn lo lắng tới Lý Bán Trang của An Tri Thủy, loại tình cảm này so với bản thân lễ vật càng làm người ta ấm áp.
- Cô ấy chỉ không biết làm thế nào để thân cận với người khác thôi, nếu thành bạn thân của cô ấy, cô ấy chính là loại người sẽ làm tất cả vì bạn bè.
Trong mắt Lý Lộ Từ An Tri Thủy đương nhiên là cực kì hoàn mỹ.
- Em không nhìn ra, bởi vì anh là Lý Lộ Từ, bởi vì em là em của Lý Lộ Từ. Em gọi chị ấy là chị dâu rất nhiều lần, em mà không thích, chỉ sợ chị ấy lại tự trách mình không biết tặng đồ.
Lý Bán Trang ngoài cuộc tỉnh táo.
- Em gọi chị ấy là chị dâu, người gặp xui xẻo là anh.
Lý Lộ Từ cũng không ngăn cản Lý Bán Trang.
- Xem anh cao hứng kìa.
Lý Bán Trang oán trách trừng mắt nhìn anh trai:
- Bây giờ là sinh nhật của em, không được nói tới người khác.
- Không nói, không nói, chỉ nghĩ tới Lý Tử nhà ta như hoa như ngọc, đẹp như hoa nở.
Lý Lộ Từ sờ bụng.
- Đói thật rồi.
Bánh ngọt được đưa tới, cũng không lớn lắm, vừa phần cho hai người, kem - điểm tâm ngọt của La Đinh Cát Lan, cũng không phải là người bình thường có thể mua nổi, Lý Lộ Từ nhờ vào giảm giá, bằng không hắn phải đau lòng chết.
- Thổi nến đi.
Lý Lộ từ châm một cây nến.
Lý Bán Trang nghĩ nửa ngày, sau đó thổi tắt nền.
Lý Lộ Từ cũng không hỏi cô ước cái gì.
- Muốn anh giúp thực hiện nguyện vọng gì, em đã nói là đến tối sẽ nói ra.
- Mấu chốt là anh giúp em thực hiên, mà không phải là em phải nói ra nguyện vọng đúng không?
- Đương nhiên, em không nói ra, làm sao anh giúp em được?
- Ừm đúng.
Lý Bán Trang gật đầu mạnh một cái.
- Rốt cuộc là cái gì?
Nhìn cô thần thần bí bí, Lý Lộ Từ càng hiếu kì.
- Chuyện này dài lắm, từ hôm nay đến sinh nhật năm sau, một năm 365 ngày anh đều phải cố gắng nỗ lực. Đến lúc em cảm thấy anh không dụng tâm thực hiện nguyện vọng của Lý Tử nữa thì em sẽ nói cho anh.
Lý Bán Trang chớp chớp mắt.
- Yên tâm, chuyện này rất đơn giản dễ dàng, em cũng không giống An Nam Tú thích chèn ép anh.
- Mong là thế, anh chỉ sợ Lý Tử chưa bao giờ chèn ép anh, dằn vặt một cái thì không muốn dừng rồi, 365 ngày, nghe thôi cũng thấy khoa trương.
Trong lòng Lý Lộ Từ