Vợ Tôi Là Công Chúa

Trông anh trai.\n


trước sau


Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 212: Trông anh trai.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Bởi vì chuyện ban sáng, Lý Lộ Từ chạy xe rất cẩn thận, xa xa nhìn thấy ở ngã tư đường bên cạnh một cây Ngô đồng có một cô bé buộc tóc đuôi ngựa đang nhìn đông nhìn tây.
Lý Thi Thi, chắc là đang đợi kiếm tiên Lý Bạch của cô.
Lý Lộ Từ đau đầu, khẳng đinh là sáng nay Lý Thi Thi gặp Lý Lộ Từ, cho rằng đây là con đường mà Lý Lộ Từ đi từ trường về nhà, không chừng sáng mai cô cũng có thể đứng ở đây.
Về sau phải đi đường vòng, Lý Lộ Từ quay đầu xe, liền đi vào phố bên cạnh.
Lý Thi Thi là một cô gái đáng yêu, nhưng cô càng đáng yêu, Lý Lộ Từ càng có cảm giác tội lỗi, nếu Lý Thi Thi là người bình thường, nhiều lắm cũng chỉ cho rằng Lý Lộ Từ trêu đùa cô một chút mà thôi, nhưng Lý Thi Thi không phải người bình thường, trò đùa nhỏ của hắn đã trở thành trò lừa gạt.
Lý Lộ Từ quyết định, từ nay về sau sẽ không nói chuyện lung tung với những cô gái xa lạ nữa.
Đi đến Phố Cao, Lý Lộ Từ nhìn thấy Lý Bán Trang đang đứng ở cạnh cửa hàng mua một ít đồ rồi từ cổng trường nhét vào cho Trương Nhã Lệ.
Phố Cao là một trường cấp ba có ký túc xá, học sinh ngoại trú như Lý Bán Trang rất ít, cho nên dù nhà Trương Nhã Lệ cách Phố Cao không xa những cũng ở trong trường, Lý Bán Trang thường hay giúp cô mua đồ.
- Anh!
Trương Nhã Lệ vẫy tay về phía Lý Lộ Từ:
- Hôm Nay Lý Tử nhận được rất nhiều quà nhá, nhưng mà em giúp anh qua cửa rồi, bọn con trai có ý đồ bất lương đều bị em đuổi hết.

- Cám ơn, nhưng em cũng đừng có ý đồ bất lương gì với Lý Tử nhà anh.
Lý Lộ Từ thật là chịu không nổi, Trương Nhã Lệ ỏn ẻn gọi hắn “Anh”.
- Bọn em đẹp thế này, không làm thành một đôi thật là đáng tiếc.
Trương Nhã Lệ vẫn còn tiếp tục nói vớ vẩn:
- Đáng tiếc là Lý Tử đã có chủ rồi, em sẽ không phá anh đâu.
Mặt Lý Bán Trang đỏ hồng, ngồi lên xe, ôn thắt lưng anh trai:
- Đừng để ý cô ấy nữa, anh em mình đi…
- Trương Nhã Lệ không có khuynh hướng này thật đấy chứ?
Lý Lộ Từ lo lắng hỏi thăm.
- Anh, sao anh cũng thích nói lung tung thế? Cô ấy chỉ thích nói giỡn với mấy người bạn thôi, kỳ thực nếu đứa con trai mà cô ấy thích nói với cô ấy hai câu, cô ấy đều đỏ hết mặt lên rồi.
Trương Nhã Lệ là bạn thân của Lý Bán Trang, thậm chí tâm sự nhỏ trong nội tâm của Lý Bán Trang cô cũng biết không ít, Lý Bán Trang đương nhiên cũng biết Trương Nhã Lệ là một cô bé bình thường.
- Vậy là được rồi, anh rất lo lắng có một ngày có đứa con trai nào đó đem Lý Tử đi mất rồi, cuối cùng lại là Trương Nhã Lệ ra tay, thế thì thật là làm cho người ta buồn bực.
Lý Lộ Từ cũng thuận miệng nói đùa.
- Không có đâu, Lý Tử là của anh.
Lý Bán Trang nhỏ giọng nói, sau đó lại hỏi:
- Chúng ta không về nhà ăn cơm trước sao?
- Anh làm cơm chiều cho An Nam Tú rồi. Hôm nay là sinh nhật của Lý Tử, cho nên anh đưa Lý Tử đi ăn thứ gì ngon ngon, rồi lại đi dạo phố.
Lý Lộ Từ đã lên kế hoạch từ sớm rồi.
- Sinh nhật năm nay của Lý Tử không giống bình thường sao?
Lý Bán Trang hỏi ngọt.
- Đương nhiên, chúng ta đã trưởng thành, sinh hoạt cũng rất tốt, sinh nhật của Lý Tử phải càng ngày càng cao hứng.
Lý Lộ Từ cảm thấy, cố gắng công tác, cố gắng học tập, sinh hoạt càng hoàn thiện không phải là từ những chuyện nhỏ nhỏ này thay đổi đi sao?
- Kì thật sinh nhật trước kia Lý Tử cũng rất cao hứng, chỉ cần cùng anh trai thì được rồi.
Lý Bán Trang cảm thấy đây là sự khác nhau giữa con trai và con gái, một người con trai yêu cô, thì toàn tâm toàn ý muốn đem lại cho cô những thứ tốt nhất, nhưng đối với một cô gái đang yêu, thì chỉ cần người yêu cùng mình ở một chỗ là được rồi.
Anh hai, cũng như vậy, bởi vì anh hai chính là người con trai mà Lý Tử yêu nhất trên đời này.
Lý Lộ Từ dừng lại ở một khu phố gần đó, chỉ vào hàng bánh kem rất có hương vị của Trung Hải cũ trên phố cổ.
- Tối nay anh em mình vào đây ăn đi.
- La Đinh Cát Lan? Cửa hàng trước kia anh làm thêm?
Lý Bán Trang nhìn ngọn đèn bát giác đang bị chuông gió bao vây, cửa hàng bánh kem này ở thành phố Trung Hải rất nổi danh, cũng được một ít nhân sĩ rất tôn sùng, có rất nhiều lại bánh ngọt thượng hạng, dưới ánh đèn mờ ảo của La Đinh Cát Lan, ngồi im lặng một buổi chiều, chờ đợi để gặp gỡ một hạnh phúc bất ngờ… những câu chuyện mang đậm chất tiểu tư thập phần như thế này thường xuất hiện trên tạp chí.
- Anh đã bao hết cả tầng hai của La Đinh Cát Lan rồi!
Lý Lộ Từ nói rất oai phong.
Lý Bán Trang nheo mắt nhìn anh cô, hắn không phải là người thích phô trương lãng phí, hành động kiểu những nam chính trong phim truyền hình thường hắn sẽ không làm.

- Không lừa em đâu… chỉ là để của hàng trưởng mở cửa tầng hai chậm hơn một tiếng thôi, dù sao thời điểm La Đinh Cát Lan nhộn nhịp nhất là sau bảy giờ rưỡi tối, hiện giờ lầu một còn chẳng ngồi hết.
Lý Lộ Từ kỳ thật là không có tiêu tiền.
- Quan hệ của anh với cửa hàng trưởng tốt đến mức đấy sao?
Lý Bán Trang kéo tay hắn đi vào bên trong.
- Đương nhiên, lúc trước có một tên lưu manh suốt ngày tới quấy rầy cô ấy, bị anh đánh cho một trận mới không tới làm phiền cô ấy nữa. Nợ anh một cái nhân tình lớn như thế, có thể giúp được anh thì đương nhiên sẽ giúp.
Lý Lộ Từ đắc ý nói.
Lý Bán Trang dừng bước, tức giận nhìn Lý Lộ Từ.
- Ngại quá, quên mất không kể lại chuyện lúc đó cho em biết.
Lý Lộ Từ không cẩn thận lỡ miệng nói ra.
- Thật là quên sao? Hôm đó anh về nhà, cánh tay đều bị rách mấy chỗ, còn nói với em là lúc thu thập đồ ăn không cẩn thận bị rách, chính là hôm đó đánh nhau đúng không?
Lý Bán Trang tức giận, tuy rằng cảm thấy anh cô làm đúng, nhưng đây rõ ràng

là chuyện rất nguy hiểm, không ngờ không nói cho cô.
- Cũng không có việc gì cả, nói cho em để em lo lắng sao? Không cho anh đi làm nữa?
Lý Lộ Từ kéo cô đi.
- Đi nào, sinh nhật thì đừng giống như cô vợ bị ức hiếp thế chứ.
- Vậy anh phải đáp ứng em trước đã, về sau nếu gặp chuyện như thế này nhất định phải nói cho em biết, bằng không em cũng không biết anh ở ngoài gặp chuyện gì, gặp rồi cũng không nói cho em biết, em sẽ lo lắng, mỗi ngày suy nghĩ lung tung anh gặp chuyện gì mà em không biết.
Lý Bán Trang đứng lại bất động, luôn cho rằng mình và anh trai phải cùng chia sẻ những chuyện này, Lý Bán Trang cũng không nghĩ đến đợi đến lúc chuyện không thể che dấu được nữa mới có người đến thông báo cho cô biết anh cô đã xảy ra chuyện.
- Được, được, anh hứa với em. Lại quản đến chuyện của anh rồi.
Lý Lộ Từ lắc đầu.
- Từ bây giờ em sẽ chiếu cố anh, đương nhiên em phải biết.
Lý Bán Trang cảm thấy hiện tại mình sẽ không sợ bọn lưu manh vô lại nữa, gặp mặt loại người này, chính cô và anh trai sẽ cùng đánh.
Lý Lộ Từ nhéo mặt em gái, trong lòng ấm áp, niềm vui toát ra từ hốc mắt chân mày:
- Anh còn là anh của em, không tới mức em phải chiếu cố anh. Ít nhất phải đợi em học xong, có thể tự mình sống độc lập hãy nói.
- Em không muốn độc lập, chờ em kiếm được tiền rồi đều cho anh cầm, giống như bây giờ.
Đối với một cô gái mà nói, cảm giác ỷ lại cùng phụ thuộc so với việc độc lập quan trọng hơn rất nhiều, huống chi anh cô nói tựa như muốn đuổi Lý Tử đi vậy, Lý Bán Trang sao có thể đồng ý được.
- Cầu còn không được. Bây giờ đi vào được chưa?
Lý Lộ Từ kéo cô đi vào trong.
Lý Bán Trang lúc này mới nhu thuận đi theo.
La Đinh Cát Lan đổi nhân viên phục vụ rất thường xuyên, nhưng cửa hàng trưởng cùng vài vị nhân viên có thâm niên vẫn luôn có mặt, Lý Lộ Từ đều biết mặt họ, trực tiếp đi lên tầng hai.
Ngọn đèn trên lầu ảm đạm, chỉ có một ngọn đèn ở chỗ dựa vào cửa sổ là sáng nhất, có thể nhìn thấy cảnh phố xá đang tối dần từ cửa sổ, khăn trải bàn sạch sẽ thanh lịch cũng đang nhuộm dần sắc màu tối, trên bàn bày biện rất chỉnh tề, sàn nhà làm bằng gỗ khi bước lên đều cảm thấy có chút lực phản hồi lại, làm cho người ta cảm thấy đây là một nơi rất thích hợp để ngồi cả ngày.
Lý Bán Trang ngồi xuống, Lý Lộ Từ đi xuống lầu chào hỏi cửa hàng trưởng.
Hàng trưởng là một cô gái với mái tóc dài và nụ cười ôn hòa, tướng mạo cũng không kém, bằng không sẽ không đến mức có vô lại tới quấy rầy cô, lúc Lý Lộ Từ giúp cô đánh nhau, tuy cô đã có bạn trai, nhưng bạn trai cô cũng đã bị đánh một lần, không ích gì.

- Lý Lộ Từ, nói thật đi, không phải bạn gái thật hả?
Cửa hàng trưởng nhìn Lý Lộ Từ hoài nghi.
- Em gái tôi, em ruột.
Lý Lộ Từ lắc đầu.
- Làm sinh nhật cho em gái ở La Đinh Cát Lan? Ở đây cũng không rẻ đâu.
Cửa hàng trưởng vẫn không tin.
- Bởi vì cửa hàng trưởng của La Đinh Cát Lan mỗi tháng đều có một lần được quyền chiết khấu, cô không giúp tôi giảm giá một chút được sao?
Lý Lộ Từ đương nhiên muốn cái này.
- Có quyền mà không dùng, quá hạn thành phế thải rồi.
- Sẽ giảm cho cậu, nhưng cậu nói thật đi… Thấy thế nào cũng không giống em cậu.
Cửa hàng trưởng kéo Lý Lộ Từ sang một bên, miễn cho tiếng nói chuyện lọt lên lầu:
- Tôi là người từng trải, con trai chỉ có thể tốt như thế đối với một cô gái chưa bắt được tới tay … em gái? Sinh nhật tôi, anh tôi đến bây giờ còn chẳng nhớ. Bình thường đừng nói mời tôi ăn, không lấy tiền ra khỏi ví tôi đã nên cám ơn trời đất rồi.
- Thật là em ruột mà, tôi là kẻ nghèo hèn, làm sao tìm được bạn gái xinh đẹp được? Ngoại trừ em gái, ai chịu đến đây ăn cơm với tôi?
Lý Lộ Từ nói rất đáng thương.
- Nói cũng đúng. Cao ráo, mặt đẹp trai cũng không thể lấy ra làm cơm ăn được, con gái bây giơ thực dụng lắm, càng đẹp càng thực dụng.
Cửa hàng trưởng cũng không sợ công kích Lý Lộ Từ:
- Thật là em gái cậu? Chậc chậc, phải trông cho kĩ nhé, gia sản trăm triệu cũng không xứng với cô ấy.
- Cám ơn đã quá khen.
Nếu không phải có Thủy Thủy giúp Lý Lộ Từ chống đỡ điểm tự tin, nghe xong lời này Lý Lộ Từ sẽ bị cô đả kích thê thảm.
- Đi lên đi, bánh ngọt xong rồi, là vị Tung lộ mới ra đấy, sẽ cho cậu thêm một ít Tung lộ, còn có vị hoa hồng nữa.
Điếm trưởng mỉm cười:
- Đừng để bị đả kích quá, sinh viên của đại học Quốc gia cơ mà, không phải là vạn dặm mới tìm được một người, cũng là nghìn dặm mới có một, người bình thường cậu cũng không thích, nếu có người thích hợp chị đây sẽ giới thiệu cho.
- Chị cứ giải quyết chuyện của chị đi.
Lý Lộ Từ biết cô bởi vì lần trước bị vô lại quấy rầy mà còn có chút sợ hãi, cũng cùng người bạn trai bị đánh một lần đã không dám giúp cô chia tay rồi.
Lý Lộ Từu đi lên lầu, nhìn Lý Bán Trang đang im lặng ngồi, ngọn đèn chiếu xuống khuôn mặt thiếu nữ vừa thuần khiết vừa quyến rũ của cô, trên chóp mũi thanh tú phát sáng, nhìn không rõ được dôi mắt cô, đôi môi kiều diễm ướt át lộ ra mị hoặc, nếu mình không phải là anh trai cô, nhìn thấy một cô gái như vậy, Lý Lộ Từ cho rằng mình sẽ rất động tâm.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện