Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 237: Giao phong.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Hai người ngồi trong thư viện không quá lâu, Lý Lộ Từ đi vệ sinh hai lần, thực tế đều là ra ngoài để xem An Nam Tú có đi cùng vào không.
Vì hắn đến thư viện thật ra chỉ là muốn thu hút An Nam Tú tới, sau đó hoặc là đuổi An Nam Tú về, hoặc là ba người cùng rời khỏi thư viện đi ăn.
An Nam Tú cuối cùng lại biến mất, Lý Lộ Từ không muốn để quá nhiều người trong trường thấy hắn và cô gái này có liên quan gì mới trực tiếp kéo An Nam Tú ra, rút cuộc hóa ra vì An Nam Tú đá cửa gây sự với Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ đã nổi bật như vậy, một cô gái giả làm giáo viên giảng bài lại có quan hệ với Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ sẽ biến thành Hoa hoa công tử đến đâu cũng trêu chọc các cô nàng xinh đẹp.
Gần tới bữa trưa, Lý Lộ Từ ngồi không yên, nói với An Tri Thủy cùng đi ăn.
An Tri Thủy cúi đầu ừ một tiếng, thật ra cô cũng không sao học vào được, trước đây luôn cảm thấy ở cùng với Lý Lộ Từ có thể cùng học cùng giúp đỡ nhau, nhưng bây giờ ở cùng với Lý Lộ Từ luôn không tập trung tinh thần học tập được, An Tri Thủy cũng không cảm thấy có gì không tốt, cùng lắm là quay về học nhiều thêm một chút là được.
Hai người rời khỏi thư viện, liền thấy những phòng tự học khác cũng có người rời khỏi.
- Họ nói có người tới đá sân của Đại học Quốc gia, đã có hai giáo sư, một phó giáo sư, và ba y tá tới đây.
An Tri Thủy nghe những người đang rời khỏi bàn tán.
- Không thể nào? Coi các giáo sư của trường chúng ta đều là nước hóa dầu à? Nhiều nhất chỉ là miệng người lọc lõi mà thôi.
Lý Lộ Từ không tin, thật sự nghiên cứu học vấn, chưa chắc hiểu được những lời biện luận tranh cãi, luận văn ở đại học Quốc gia có khi tìm người viết, nhưng phần lớn vẫn có thể làm ra những thành quả nghiên cứu khoa học vẫn gây cho quốc nội hay quốc tế kinh ngạc.
- Chúng ta cũng đi xem đi, hình như đều là các giáo sư của môn sinh vật học.
An Tri Thủy rất tò mò, vì tính quyền uy của các giáo sư, đại học Quốc gia ít khi có thể nhìn thấy các giáo sư giương cung bạt kiếm, và khi ai đó vì một vấn đề học thuật nào đó mà đỏ mặt, điều này đối với rất nhiều sinh viên mà nói, sức thu hút của tình cảnh này vượt ra so với buổi biểu diễn của các minh tinh màn bạc.
- Sinh vật học?
Sinh vật học của Đại học Quốc gia rất mạnh, Lý Lộ Từ không tin người nào đó có thể tới đây phá đám, luận bàn còn có thể lắm, chỉ là…
- Thực vật học và sinh vật học là ngành học có liên quan sao?
- Đương nhiên, thực vật học là một nhánh.
An Tri Thủy nói chắc chắn.
- Hỏng rồi.
Lý Lộ Từ ôm sách đưa cho An Tri Thủy:
- Mình đi trước.
- Này…
An Tri Thủy rất lạ, thấy tốc độ chạy của Lý Lộ Từ còn nhanh gấp nhiều lần so với chạy trăm mét, cũng vội vàng chạy theo sau.
Khi Lý Lộ Từ tới phòng môn thực vật học, mới phát hiện căn bản không chen vào được, trong phòng có rất nhiều người, ngoài cửa đều là người, bên trong thỉnh thoảng truyền ra những lời bàn luận.
- Thật tức cười, lời lẽ của các người trắng trợn như vậy, lẽ nào sự nghiên cứu bao nhiêu năm của các người đều chỉ như nước bọt mà thôi sao?
Trong phòng truyền ra tiếng kiêu ngạo của An Nam Tú.
Quả nhiên là cô ấy…Lý Lộ Từ nhìn đám người đang chen chúc nhau, nghiêng người cũng không nhìn thấy An Nam Tú đang đứng trên bục giảng, có thể đủ thấy được hai giáo sư bên dưới bục.
Lý Hòa Bình, viện sĩ viện khoa học trung quốc, ba lần giành được thành tựu của học giả Trường Giang, giáo sư viện khoa học của đại học Quốc gia, thạc sĩ, giám đốc điều hành tế bào sinh vật học Trung Quốc, giám đốc điều hành di truyền học Trung Quốc, ủy viên thường vụ Quốc vụ viện.
Hoàng Ứng Lã, cũng là giáo sư tiến sĩ viện khoa học, phó chủ tịch thực vật học sinh lí học Trung quốc, giáo sư được đặc biệt mời tới, trong nước danh tiếng không bằng Lý Hòa Bình, nhưng danh tiếng ngoài nước thậm chí còn vượt xa Lý Hòa Bình.
Bây giờ hai vị giáo sư đứng ở đó, vẻ mặt không phải là xấu hổ, càng không phải là trào phúng, đơn thuần chỉ là tức giận, rõ ràng không phải cố tình gây sự với đối phương, mà hoàn toàn trái ngược với cơ sở học thức và nhận thức của họ, nhưng bọn họ lại đang biện luận và phản bác hoàn toàn bị rơi vào thế hạ phong.
Biểu hiện của họ chỉ có thể nói rõ, người tranh luận với họ thực sự có thực lực, có tư cách thảo luận với họ, nhưng lý luận kiên trì của đối phương và quan điểm là không thể dễ dàng tha thứ.
- Vấn đề về môn động vật chân đốt, các ông không giải thích được, tôi đưa ra một động vật chân đốt còn sót lại để giải thích, các ông không thừa nhận, cho là hoang đường vớ vẩn. Vấn đề khởi nguồn của sinh mạng, các ông cũng không nói rõ, ít nhất tôi có thể giải thích được vấn đề mạng sống trên toàn cầu, các ông không thừa nhận sự tồn tại của một thế giới khác. Vấn đề số mạng già cả, các ông chỉ hiểu được ủng hộ tích lũy, lại không có cách nào giải thích dược sự tích lũy này thể hiện trong nhân loại, tuổi thọ của con người phải vượt xa một nghìn năm. Sự nghịch biện của các sinh vật phù du, các ông chỉ có thể làm hồ đồ, giới hạn của động thực vật mà tôi đưa ra, các ông cũng chỉ có thể nói không có thí nghiệm và chứng cứ chứng minh. Kỷ băng hà đơn giản nhất đã bùng phát, hoàn toàn có thể nói rõ sự tiến hóa của Darwin là vô vị giống như việc các ông làm, cây thế giới có thể giải thích tất cả một cách hoàn mỹ, các ông lại quay sang vấn đề thực vật không thể sinh nở, thật nực cười.
An Nam Tú luôn kiêu ngạo như vậy, khinh thường nhìn người dưới bục.
- Tôi thừa nhận nhiều quan điểm mà cô đưa ra có thể giải thích được những vấn đề sinh vật chưa giải quyết được, nhưng thầy giáo hướng dẫn của cô là ai? Lý luận của cô có thí nghiệm và chứng cứ gì để chống đỡ không? Cho dù cô phản bác quan điểm của chúng tôi, cô cũng không thể chứng minh cô đúng.
Hoàng Ứng Lã đã mặt đỏ tía tai, không phải vì mất mặt trước các sinh viên, chỉ là vì luận điểm của đối phương dường như đã chạm vào tổng kết bao nhiêu năm nghiên cứu của ông, mơ hồ cảm thấy vượt qua được hố sâu,