Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 251: Anh em thất lạc nhiều năm.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Lý Bán Trang luôn có chút ghen tị với An Nam Tú, anh cô dường như không chỉ nuông chiều An Nam Tú, mà còn vô cùng coi trọng cô ấy, cho rằng cô ấy là một người rất tài ba, cho dù hiện tại chỉ là một con bé càn quấy, nhưng cuối cùng sẽ có một ngày khiến cho cả thế giới kinh ngạc.
Lý Bán Trang hiểu như thế về câu nói đó của anh trai, ngẫm lại thì An Nam Tú quả thật có tư cách ngạo mạn như thế.
Ngay cả Lý Bán Trang cũng biết, nghĩ đến trình độ vượt xa nhân loại về đàn dương cầm của An Nam Tú, dù là những bậc thầy âm nhạc kia có sống lại, chỉ sợ cũng sẽ khen ngợi vô cùng, Lý Bán Trang học về dương cầm và sáng tạc nhạc tiến bộ càng nhanh, lại càng cảm thấy sự chênh lệch giữa mình với An Nam Tú lớn hơn, chỉ cần ngẫm nghĩ những nhân vật đẳng cấp trên ngai vàng trong cung điện thế giới âm nhạc kia sống lại, bọn họ biết rõ về địa vị hưởng thụ và sự bái lạy của người đời, có thể đủ để hiểu được An Nam Tú trong thế giới này rực rỡ lóa mắt đến nhường nào.
Nhưng mà An Nam Tú không thèm để ý, trong mắt của cô, cái việc người đời theo đuổi danh lợi và thành tựu có lẽ không quan trọng bằng một cây kem đường trắng, chỉ là chuyện tâm tình này, Lý Bán Trang thà tự hỏi chính mình.
Sau khi An Nam Tú chia tay với An Tri Thủy, Lý Lộ Từ và Lý Bán Trang bàn tán một lúc về cô Tú công chúa kiêu ngạo, nhìn lại thời gian, gọi đưa cơm.
Thức ăn của Lý Bán Trang phải lựa chọn dựa theo thực đơn bệnh lý, bệnh viện đã sắp xếp hết cả rồi, Lý Lộ Từ có thể tự mình gọi cơm, chi phí khấu trừ vào tiền đặt cọc nằm viện, Lý Lộ Từ xem qua giá cả, rồi gọi ở bên ngoài mang vào một suất cơm trộn hoa bầu dục xào.
Khi đĩa cơm trộn được đưa tới, cơm tối của Lý Bán Trang cũng được mang đến.
- Ăn từng này có đủ không?
Lý Lộ Từ nhìn phần cơm tối của Lý Bán Trang, ba quả cà chua bi, một bát con khoai tây nghiền, nửa quả táo, còn có một bát con cơm, một đĩa nước tương ăn kèm cơm, một đĩa con thịt bò.
Hình thức khá nhiều, nhưng Lý Lộ Từ không cần đến vài miếng là có thể ăn hết.
- Em muốn ăn cơm trộn của anh.
Lý Bán Trang chỉ vào đĩa cơm trộn mà Lý Lộ Từ đang dùng thìa đảo tung lên nói.
- Em ăn được không?
Lý Lộ Từ lại gọi y tá trạm hỏi, bên đấy họ bảo có thể ăn được, không phải kiêng đồ ăn gì.
Lý Lộ Từ đưa đĩa cơm cho Lý Bán Trang, Lý Bán Trang lại không nhận.
- Anh bón cho em đi…
- Vừa rồi em không thể tự ăn sao?
- Đồ ngốc, em đang làm nũng anh đấy.
Lý Bán Trang giận dỗi lườm anh trai một cái.
- Được rồi, Lý tử nhà ta cũng thành công chúa rồi.
Lý Lộ Từ bón cho Lý Bán Trang một miếng cơm.
- An Nam Tú cũng bắt anh bón cơm cho sao?
Lý Bán Trang vừa ăn vừa hậm hực.
- An Nam Tú sợ người khác nói cô ấy là trẻ con, sẽ không để anh bón cơm cho đâu, nhưng sau khi cô ấy làm cái món cơm rang hai trứng mà người bình thường không dám ăn, cô ấy nhất định bắt anh ăn, anh sẽ bón cho cô ấy ăn.
Kí ức của Lý Lộ Từ về cái món cơm rang hai trứng tanh nồng đông đặc ấy vẫn còn như mới, có lẽ An Nam Tú mãi mãi cũng sẽ không quên được cái món khó ăn nhất mà cô từng ăn đấy.
- Vậy em cũng muốn bón cho anh.
Lý Bán Trang gắp quả cà chua bi lăn vào khoai tây nghiền, sau đó chấm nước tương bón cho Lý Lộ Từ ăn.
- Em…
Nhìn cái hỗn hợp đỏ vàng đen kia người bình thường đều sẽ không ăn, Lý Lộ Từ thở dài một hơi, mở miệng ăn, vẻ mặt khổ sở.
- Khó ăn quá.
Lý Bán Trang cười hì hì cắn nửa miếng táo, sau đó lại bón cho Lý Lộ Từ.
- Ngọt rồi chứ?
- Ngọt rồi.
Lý Lộ Từ gật đầu, rồi lại lắc đầu, con gái đều rất thích làm khổ những người thân bên cạnh bọn họ.
- Vốn dĩ cuối cùng thì mấy hôm nay em không ra thứ mồ hôi ngọt ngọt đó nữa, nước miếng cũng không còn vị ngọt ấy, bây giờ thì lại có rồi.
Lý Bán Trang bất lực nói.
- Thật không? Sao anh không cảm thấy có sự thay đổi nhỉ, mùi thơm trên người em vẫn như vậy.
Lý Lộ Từ không tin nói.
- Mùi thơm thì vẫn thế, nhưng mùi vị ăn vào không giống như thế, miếng táo vừa nãy anh không thấy rất thơm sao?
Lý Bán Trang nhớ tới chuyện này, tâm trạng lại có chút bồn chồn.
- Thật ra thì, thế này cũng hay. An Nam Tú giống như một viên kẹo sữa, Lý tử thơm thơm ngọt ngọt như kẹo mật.
Lý Lộ Từ ăn ủi cô.
- Kẹo mật ngon hay là kẹo sữa ngon?
Lý Bán Trang lấy lại hứng thú.
- Kẹo mật ăn nhiều thì quá ngọt, kẹo sữa ăn nhiều thì quá ngấy.
Con gái cũng rất có hứng thú với những vấn đề so sánh kiểu này, bất kì người con trai nào cũng đều sẽ đau đầu với vấn đề thế này, Lý Lộ Từ rõ ràng đều đắc tội với cả hai người.
- Chắc chắn kẹo mật ngon, kẹo mật có thể đắp mặt, có thể nấu ăn, có thể pha đồ uống…
- Được rồi, được rồi, biết là Lý tử có khả năng… đừng có tự biên tự diễn nữa.
Lý Lộ Từ lại bón một miếng cơm chặn miệng Lý Bán Trang lại.
- Em chỉ là nói kẹo mật… ai cho anh suy diễn.
Lý Bán Trang lúng túng nói.
Ăn cơm xong, Lý Lộ Từ hỏi Lý Bán Trang có muốn đi dạo không.
Lý Bán trang gật gật đầu, đang định đứng dậy, Lý Lộ Từ ấn cô xuống, lấy xe lăn lại, sau đó ôm Lý Bán Trang đặt lên trên.
- Anh, tự em có thể đi mà.
Lý Bán Trang cảm thấy mình hoàn toàn không có vấn đề gì nữa.
- Em cứ coi như anh thích đẩy em đi.
Lý Lộ Từ xoa xoa đầu cô, đẩy xe lăn ra ngoài.
Lý Bán Trang khóe miệng nhợt nhạt cười, nắm lấy bàn tay Lý Lộ Từ đang đẩy xe.
Vào đến trong sân, còn có rất nhiều người ngồi xe lăn và người đẩy xe lăn, Lý Bán Trang nhìn thấy một đôi vợ chồng già ở cách đó không xa.
- Anh, đợi em già rồi, anh vẫn sẽ đẩy em đi như thế này chứ?
- Ừ…Tới lúc đó người đẩy xe lăn vẫn là anh sao?
Lý Lộ Từ cười.
- Đương nhiên là anh rồi, chẳng lẽ anh không muốn chăm sóc em sao?
Bộ dạng của Lý Bán Trang dường như rất tức giận.
- Thế phải xem Lý tử lúc đó là em gái của anh, hay là vợ của người khác rồi…
Lý Lộ Từ đành thở dài không biết làm sao.
- Đến lúc Lý tử có chồng, có con, còn có cháu nữa, nào đến lượt anh trai này tới đẩy xe.
- Dối trá.
Lý Bán Trang nắm lấy tay anh, áp lên má của mình, giọng nói nhẹ nhàng êm ái:
- Anh, Lý tử mãi mãi là của anh, Những lời đó sau này không được nói nữa, được không? Sẽ làm chính anh buồn đấy.
Lý Lộ Từ ngồi lên ghế đá, từ phía sau xe lăn giang tay ra ôm chặt lấy Lý tử vào lòng.
Ngày thứ hai Lý Bán Trang nằm viện, trường Phố Cao được nghỉ học, ngày thứ ba trường Phố Cao lại đi học rồi, giáo viên và lãnh đạo của trường đến thăm Lý Bán Trang, tìm hiểu bệnh tình, cả một nhóm đông các bạn học đến, Lý Bán Trang ở trong