Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 287: Học phí.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
- Ghét thật, anh tớ nói không sai, ở cùng với cậu tự nhiên thành không bình thường.
Lý Bán Trang biết Trương Nhã Lệ kết quả không tồi, tâm trạng càng vui hơn.
- Tớ cúp máy nhé, mấy hôm nữa đi chơi.
- Đừng cúp vội….bố mẹ tớ muốn đãi tiệc, cậu đến nhé.
Trương Nhã Lệ vội vàng nói.
- Cậu nghĩ gì vậy hả, làm bố mẹ thêm bức bối.
Lý Bán Trang chẳng đi.
- Sao thế?
Trương Nhã Lệ bất mãn nói, tự mình có ý tốt mời cô ấy đến, cùng nhau chúc mừng.
- Bố mẹ cậu mời rượu không phải để khoe với họ hàng bạn bè thành tích của cậu sao? Bây giờ tớ thi tốt hơn cậu, bố mẹ cậu sẽ cảm thấy tớ cướp mất thế thượng phong, sĩ diện của bố mẹ cậu sẽ mất mất hiểu không?
Lý Bán Trang không cần che lấp cảm xúc gì với cô ấy cả, quan hệ của hai người không nhất thiết phải như vậy.
- À, tớ không nghĩ nhiều vậy.
Trương Nhã Lệ đau đầu, không nghĩ sâu xa đến đấy rồi nhỏ nhẹ hỏi:
- Đúng rồi, anh cậu đã chơi cái trò chơi Duyên chi không gì đấy chưa?
- Dhắc là chưa, anh ấy tải về máy rồi, nhưng chưa chơi.
Lý Bán Trang đỏ mặt.
- Cậu biết sao được anh ấy chơi chưa? Chắc chắn lén lút chơi rồi, tải về không chơi để làm gì?
Trương Nhã Lệ không tin, tự mình đã nói với Lý Lộ Từ vậy rồi, anh ấy chẳng nhẽ không có phản ứng?
- Thật sự không có, tớ kiểm tra danh sách lập nick rồi, không có ghi lại.
- Hehe, lộ rồi nhé, cậu hy vọng anh ý chơi đúng không, hy vọng anh ấy xem đúng không? Không thì cậu xem danh sách làm gì?
Trương Nhã Lệ đắc ý cười lớn.
- Cậu kệ tớ…
Lý Bán Trang mặt đỏ tía tai, thật là đen đủi, đều tại hồi ôn thi hai đứa ở chung phòng, Lý Bán Trang nói quá nhiều chuyện mà toàn lien quan đến anh cô ấy, giọng điệu và tinh thần làm Trương Nhã Lệ phải nghi ngờ.
- Tớ thấy loại chuyện này phải nắm bắt được điểm đột phá, tình cảm của các cậu bị trở ngại nhất là đạo lý huyết thống, có quan hệ trước tiên rồi phá bỏ đạo lý huyết thống, mọi việc đều không có vấn đề rồi.
Trương Nhã Lệ bắt đầu đưa ra chủ ý.
- Quân sư quạt mo.
Lý Bán Trang không thèm để ý, cúp máy luôn, bằngkhông không biết được cô ấy sẽ nói những điều cổ quái gì ra nữa, Lý Bán Trang từng nghĩ rất nhiều chuyện về anh trai, duy nhất chuyện này cô ấy chưa từng nghĩ đến.
Mặt đỏ, tim đập nhanh, cúp máy ngay, Lý Bán Trang vỗ vỗ mặt, sau lưng chợt cảm thấy dựng tóc gáy, dường như cảm thấy bị người khác nhìn lén, cảm giác này của Lý Bán Trang rất chuẩn, quay đầu ngay lại, ngoài ban công một đợt gió lạnh thổi qua.
Lý Bán Trang chạy vội ra ban công, nhìn đông nhìn tây, ban công không có người, rốt cục thì không thể bay đi được, thở phào nhẹ nhõm. Chắc là thần kinh bị mẫn cảm quá rồi.
Nhưng trên ban công có một đồ vật thu hút sự chú ý của cô ấy.
Là một phong bì bản da dê có buộc chỉ kiểu cổ, tên là “Từ hải mặcc lâm”.
- Trong nhà làm gì có quyển này?
Lý Bán Trang nghĩ thấy kỳ lạ, lẽ nào là anh cô ấy mua? Anh trai bây giờ cái gì cũng đọc, nhưng hầu như là mượn ở thư viện về, xếp gọn gàng ở đầu giường hắn chứ sao lại để ngoài ban công được? Lúc chiều đâu có nhìn thấy quyển này ở ban công.
Lý Bán Trang cầm lên lật ra, không ngờ là bản chép tay, dùng bút cỏ phóng khoáng từng nét từng chữ, Lý Bán Trang nhìn kĩ càng, rõ ràng là cảm giác mực nước khô đi rất đặc biệt, không giống như bản được in, mà là được viết từng chữ từng chữ lên.
Điều này càng kì lạ, bây giờ một quyển thơ đường toàn tập vài nghìn, trên vạn đều thu thập hết rồi, ở đâu vẫn còn có người làm bản chép tay này?
Trong tập này đều là các tác phẩm nổi tiếng của các tác giả Tô Đông Pha, Tân Khí Tật với danh tác “Thủy điều ca đầu- trăng sáng có từ bao giờ”,“Thanh ngọc án – nguyên tịch” đều được thu thập.
Lý Bán Trang lòng hoài nghi, chẳng nhẽ nhà nào trên gác làm rớt xuống? Mai đi hỏi thử xem sao.
Lý Bán Trang tiện tay lật vài trang, chuẩn bị cất đi thì một phong thư rơi ra.
Lý Bán Trang nhặt lên, chữ viết trong thư y hệt như nét chữ trong tập thơ, vô cùng kinh ngạc.
Quan trọng nhất là trong bức thư đề tên Lý Bán Trang.
Vậy là không phải có ai làm rơi xuống ban công nhà cô ấy, thư không đóng, cô ấy liền mở ra xem. Không ngờ bên trong lại là một chiếc thẻ ngân hàng và một tờ giấy.
Lý Bán Trang không xem thẻ ngân hàng, trên giấy viết một hàng chữ:
- Bán Trang, học phí đại học của cô, mật mã 080823.
Lý Bán Trang cầm tờ giấy lật qua lật lại, ngoài dòng chữ đấy ra thì không có gì cả.
Cảm giác hạnh phúc và vui sướng của cô ấy phút chốc tan thành mây khói, thoáng chốc trầm lắng xuống.
Lát sau, Lý Bán Trang bất giác cười, bỏ thẻ ngân hàng và giấy lại vào phong bì, sau đấy kẹp vào như cũ. Rồi tiện tay bỏ vào cặp, anh trai chưa bao giò tùy ý động vào cặp cô ấy, vì cô ấy không chỉ là em gái, mà còn là một người con gái.
Lý Bán Trang không định nói chuyện này với anh trai, cách làm này của mẹngoại trừ càng làm cho hai trái tim hai anh em băng giá thì còn có ý nghĩa gì nữa? Hiện tại hai anh em không cần sự trợ giúp kinh tế này.
Hôm này có điểm thi rồi, tiền học hôm nay cũng được gửi đến, nói không chừng mẹ đã biết điểm thi của Bán Trang, Lý Bán Trang không biết mẹ biết tin từ đâu nhưng vẫn không lộ diện mà chỉ