An Tri Thủy cầm cái túi to của mình rất cẩn thận, lại có chút lo lắng:
- Anh đi có nhanh quá không, chúng nó ở trong túi va vào nhau hỏng hết giờ.
- Chỉ cần em giữ cho chắc, chúng sẽ không va vào nhau đâu.
Lý Lộ Từ cũng biết đây là bảo bối của An Tri Thủy.
- Nhưng mà đầu của Bá Vương Long quá lớn.
An Tri Thủy vẫn lo lắng:
- Hơn nữa bọn nó sống sộng quá.
- Thế em thử bỏ chúng nó lên đây, để anh xem cho.
Lý Lộ Từ nhịn cười, bởi vì có một lần muốn cổ vũ, Lý Lộ Từ đã dùng giọng rất ngạc nhiên thán phục nói rằng đồ thủ công mỹ nghệ An Tri Thủy làm rất sống động, tựa như đang động đậy thật vậy, từ đó về sau An Tri Thủy liền giao sinh mạng của cô cho đám bảo bối này, cho rằng chúng có linh hồn thật.
- Vậy anh phải trông cẩn thận nhé, đừng để cho chúng nó đánh nhau.
An Tri Thủy có chút lo lắng, tuy nhiên vẫn để cho Lý Lộ Từ trông đám bảo bối này của cô.
Bởi vì An Tri Thủy mặc váy, cô phải chỉnh lại tư thế rất lâu mới ngồi được, lại cẩn thận nắm thắt lưng của Lý Lộ Từ cho an toàn.
- Hình như anh chưa thấy em mặc quần bò bao giờ.
Lý Lộ Từ liếc nhìn cặp chân dài nhỏ của An Tri Thủy, vào mùa hè cô luôn mặc váy, trong tủ quần áo của cô thứ nhiều nhất chắc chắn là váy, nhưng An Tri Thủy có một đôi chân rất dài thon, nếu mặc quần bò sẽ hiển lộ được hết hình dạng của đôi chân, vô cùng đẹp.
- Ông thợ may nói là con gái thì nên mặc váy, ông ấy nói trước đây các vị phú hào truyền thống thích ngồi máy bay riêng đến những con phố cũ của Anh, Pháp, Ý để đặt may quần áo theo yêu cầu, nhưng mà hiện nay Steve Jobs rồi cả Gates đều mặc quần bò sản xuất dây chuyền của Levis lên thuyết giảng, không cần phải học bọn họ.
An Tri Thủy rung đùi đắc ý giải thích một đoạn dài lý do vì sao cô không mặc quần bò.
- Nếu không anh tặng cho em một cái quần bò nhé?
Lý Lộ Từ đột nhiên có chút kích động.
- Không cần.
An Tri thủy nhỏ giọng cự tuyệt.
- Sao lại tặng em quần bò?
- Em muốn xem.
Lý Lộ Từ biết đây là lý do mà An Tri Thủy rất ghét.
- Đáng ghét.
An Tri Thủy thỏa mãn hắn, nhẹ nhàng mà đập bờ vai của hắn, sau đó hơi đỏ mặt, nhưng lại chờ mong, Lý Lộ Từ muốn tặng cô quần bò… Hắn có tặng thật không? Nếu hắn tặng thật thì mình có nên mặc không? Con trai tặng con gái quần bò, có ý nghĩa đặc biệt gì không?
Những chuyện này An Tri Thủy cũng không biết, vì thế bắt đầu ngồi trên xe máy điện mà nghĩ ngợi lung tung, một người con gái đang yêu thì rất dễ nghĩ tới những chuyện mà khẳng định chính mình không bao giờ có cách để biết đáp án.
Hai người đi vòng quanh Viên Hổ sơn, sau đó thì đến nơi, cửa hàng bán xe tư nhân Viên Hổ sơn.
Mấy năm nay cái gì cũng đều phải thêm hai chữ ”Nhà riêng”, “Tư nhân”, như vậy mới có vẻ phong bế, thần bí, ưu việt. Cửa hàng bán xe nàyclấy tên như vậy còn có một cái ý nghĩa mơ hồ nữa, kỳ thật nó chủ yếu là phục vụ cho những hộ gia đình cấp bậc khách quý ở Viên Hổ sơn.
Diện tích của cửa hàng rất lớn, ngoại trừ chỗ dùng để phục vụ cho việc xuất nhập lượng xe mà cực kỳ bằng phẳng ra, dù cho có chỗ có dốc cũng không làm cầu thang, nơi này nhìn qua càng giống một cái vườn cây, xe đặt dưới bóng cây, trong bụi hoa, thậm chí ở giữa đình, dễ thấy nhất là một cái xe Maserati màu đen đặt ở sau màn nước, ẩn hiện, có một loại thần bí hấp dãn của loại xe thể thao Hoàng hậu.
Đối với những gia đình ở trong Viên Hổ sơn mà nói, một cái xe thể thao cấp bậc nghìn vạn cơ bản là chuyện nhỏ, nhưng nơi này cũng có những loại xe thông thường thấy trên phố, tỷ như loại xe Tang Fiat 500, còn có Volkswagen Beetle, BMW mini, đương nhiên những loại xe này đều thuộc loại có hình dạng kinh điển cổ kính, slịch sử lâu đời, những loại xe cùng kiểu cùng giá rất khó tiêu thụ ở đây, những loại xe xa hoa hàng triệu mới chiếm đại đa số.
Gần như bất luận là kiểu xe nào thương hiệu nào đều có thể thấy được, có thể nói đây là một nhà triển lãm xe.
Bên ngoài cửa hàng cũng có không ít loại xe nổi tiếng, dưới cái nhìn dò xét của bảo vệ, Lý Lộ Từ đi xe điện chậm chầm tiến vào, tính chiếm một chỗ đỗ xe.
Bảo vệ há hốc miệng, quyết định nhìn lại, nơi này không lúc nào thiếu chỗ đỗ xe cả, một cửa hàng bán xe cao cấp như thế này không thể luôn đắt khách được.
Nhìn thấy Lý Lộ Từ và An Tri Thủy đi vào, bảo vệ nâng bộ đàm lên lại hạ xuống, rốt cục vẫn tận chức trách mà thông báo:
- Có hai vị khách trẻ tuổi, một nam một nữ… Đi xe điện tới? Sao tôi biết bọn họ tới làm cái gì, đi xe điện thì không được vào xem xe à?
Bảo vệ cùng với cô tiếp viên quen biết nói một câu, tuy nhiên nếu là anh ta, tuyệt đối sẽ không đi xe điện vào chỗ này.
- Lý Lộ Từ, cái xe kia khẳng định đặc biệt sạch.
An Tri Thủy chỉ vào chiếc Maserati đang nằm trong màn nước.
- Phía sau có cửa kính, xe không bị nước vào.
Ánh mắt của Lý Lộ Từ so với An Tri Thủy tốt hơn nhiều.
- Anh nhìn cái Beetle kia kìa, giống con ếch em làm không?
An Tri Thủy đặt con ếch trên biểu tượng ở đầu xe Beetle, để cho Lý Lộ Từ so sánh.
- Không giống.
Lý Lộ Từ nói thật.
- Rõ ràng rất giống.
An Tri thủy càng nhìn càng thấy giống.
Hai người đi xem lung tung một đường, cuối cùng đi ra khỏi khu triển lãm xe, đi vào khu trưng bày xe nội bộ càng nhiều loại xe hơn.
- Em không thích cái này.
An Tri Thủy chỉ vào cái Lamborghini màu đen nói.
- Em từng xem một cái clip, rất đáng ghét, có một người chuyên chụp lén những cô gái đi ra từ Lamborghini, bên trong váy các cô ấy mặc đều bị nhìn thấy.
- Độ khó của clip này cao nhỉ.
Lý Lộ Từ có vẻ khâm phục, Lamborghini vốn đã không thông dụng, con gái lái Lamborghini lại càng ít, hơn nữa lại còn mặc váy, hơn nữa còn bị người ta chụp được, tên làm cái clip này rất giỏi, mặc dù có chút vô công rồi nghề.
- Tiểu thư, nếu cô mua cái xe này, tôi tin chắc là cô sẽ thay đổi thói quen mặc váy vì nó.
Cô gái bán xe đi tới, nho nhã lễ độ, tuy rằng biết hai người kia lái xe máy điện tới nhưng cũng không thể nhìn người bằng nửa con mắt được, nói không chừng người ta cảm thấy đi xe điện rất lãng mạn thì sao? Ai chẳng có thói quen thích nhìn thế lực, nhưng khi học chương trình đào tạo tiêu thụ mọi người cũng đã được căn dặn rồi, loại ánh mắt này phải để trong lòng, không thể làm lộ ra ngoài.
- Em mua cái xe này, anh tặng quần bò cho