Mã Thế Long đang càn rỡ châm biếm, Lý Lộ Từ đang cười nhạt, vệ sĩ hai bên bắt đầu nhìn nhau, cô nàng tóc vàng vẫn đang cười quyến rũ, tên đấu thủ quyền anh da đen cơ bắp đầy người nhảy lên, không khí trong phòng bỗng chốc trở nên căng thẳng.
Triệu Manh lấy điện thoại ra bấm số, cô nhất định phải nhanh chóng liên lạc với Đường Tô. Mã Thế Long so với tưởng tượng của Triệu Manh còn ngỗ ngược tàn bạo hơn nhiều, nếu Lý Lộ từ xảy ra chuyện gì, Triệu Manh không có cách nào giải thích. Cô rất rõ mặc dù An Đông Dương cũng không chờ đợi gặp bạn gái chính thức của con gái mình, nhưng Đường Tô cũng không phải loại phụ nữ không có chủ kiến và kiên trì mà dựa vào An Đông Dương, Đường Tô rất xem trọng Lý Lộ Từ.
- Triệu tiểu thư, nếu việc này không phải chuyện vủa Chủ tịch Đường, vậy thì cô không cần nhúng tay.
Mã Thế Long nắm chặt điện thoại của Triệu Manh.
- Anh buông tay ra…
Lưu Quân và Tần Hoa thấy tình hình như vậy, không hề do dự, lập tức xông vào phòng.
Vệ sĩ của Mã Thế Long hiển nhiên không cho phép, hai bên xô đẩy một hồi thì động thủ.
Hai tên bảo vệ của Mã Thế long tuy rằng cơ bắp đầy người, nhưng sở trường chiến đấu thành thục lại thua xa Lưu Quân và Tần Hoa, hai quyền ba đá thì bị quật ngã rồi, suy cho cùng cơ bắp có lực lưỡng, luyện tập cũng chỉ là cánh tay, cơ ngực và bụng mà thôi, thứ mà Lưu Quân và Tần Hoa tinh nhuệ chính là làm thế nào mà khiến cho đối thủ mất đi sức chiến đấu trong thời gian ngắn nhất, mặc dù hai người đều trúng mấy quyền, nhưng đã kết thúc cuộc đấu trong thời gian ngắn nhất, lập tức xông vào.
Lưu Quân và Tần Hoa cũng không kích động mà động thủ với Mã Thế Long, dù sao thân phận Mã Thế Long không giống, giữa vệ sĩ với nhau xung đột không vấn đề gì, thật sự đánh Mã tam công tử, đó không phải trách nhiệm mà Lưu Quân và Tần Hoa có thể gánh vác.
Hai người chỉ là dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn chằm chằm Mã Thế long, Mã Thế Long khẽ mỉm cười, buông Triệu Manh ra.
- Lý Lộ Từ, nếu thật sự muốn hỏi tôi chuyện gì, lần sau đưa theo An Tri Thủy đến.
Mã Thế Long khoát khoát tay, nằm trên nửa vòng chiếc ghế dài, uể oải nhìn Lý Lộ Từ.
- Mã tam công tử, anh vẫn thật sự dám bảo An tiểu thư tới đây? Anh nhìn thấy An tiểu thư liền chạy, đó thật là có tiếng ở Trung Hải đấy.
Mã Thế Long không nể tình, Triệu Manh cũng sẽ không khách khí.
- Vả miệng.
Mã Thế Long hai tay đan trước ngực, hai ngón trỏ đập đập vào nhau.
Lý Lộ Từ cách Mã Thế Long khá xa, tên đấu thủ quyền anh da đen đứng phía trước Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ nghe thấy lời Mã Thế Long, đang phòng bị.
Tên đấu thủ quyền anh da đen đứng đấy, nhưng không ngờ cô nàng tóc vàng dường như chỉ là bình hoa đồ chơi laiojra tay nhanh như gió, nhanh chóng cho Triệu Manh một cái bạt tai, sau đó Lưu Quân và Tần Hoa mới phản ứng lại, vừa sợ vừa giận xông ra.
Cô nàng tóc vàng cười một tiếng, hai tay rút ra từ sau thắt lưng, hai họng súng đen kịt liền dí vào đầu Lưu Quân và Tần Hoa.
Lưu Quân và Tần Hoa không dám nhúc nhích, bị đẩy ra khỏi phòng riêng, Mã Thế Long loại người này thật sự dám giết chết hai vệ sĩ, một chút chuyện đều sẽ không xảy ra.
Vệ sĩ của Mã Thế Long ngã xuống hai tên, nhưng đây là địa bàn của Mã Thế Long, lúc này đã có một nhóm lớn người vây ngoài phòng riêng, Lưu Quân và Tần Hoa lập tức bị người tiếp nhận trông chừng, cô nàng tóc vàng đung đưa cặp mông tròn nổi bật của phụ nữ Âu Mỹ, đi vào phòng, đóng cửa lại, trong tay vẫn mang súng ra chơi.
- Mã Thế Long, anh điên rồi.
Triệu Manh vừa kinh ngạc vừa sợ, ôm lấy nửa bên mặt, nghĩ thầm mấy ngày này chỉ sợ không thể gặp người khác rồi, quay lại nhìn Lý Lộ Từ một cái, hắn trái lại vẻ mặt bình tĩnh, chỉ là cảm xúc trong ánh mắt càng phẫn nộ.
- Tôi không phải kẻ điên, tôi chỉ biết, chơi đùa các người như vậy một chút chuyện cũng không có.
Mã Thế Long lại cười, cực kỳ ngang ngạnh.
- Tôi biết, cô cho rằng cô đại diện cho Đường Tô, cũng ở một mức độ nhất định đại diện cho An gia. Mã gia không bằng An gia, nhưng ở Trung Hải này cường long áp chế không nổi địa đầu xà. Càng huống chi tôi ức hiếp các người An gia sẽ vì các người mà đứng ra đối phó Mã gia? Đừng pha trò cười, đạo lý này cô cũng hiểu, chỉ cần tôi không giết người không có người nào sẽ vì việc đối xử hôm nay của các người mà ra mặt, cho dù Đường Tô sẽ bàn cãi một hồi, nhưng An Đông Dương không thể hạ quyết tâm đụng đến tôi, cuối cùng có thể như thế nào? Còn không phải không giải quyết được gì?
- Tôi đã nói rồi, đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến Chủ tịch Đường, càng không liên quan đến An gia.
Lý Lộ Từ kéo Triệu Manh về, để cô đứng ở sau người.
Triệu Manh đã giận đến run người, cô đã bao giờ từng chịu sự sỉ nhục này? Tuy nhiên cô vẫn nhớ nhiệm vụ của hôm nay, thấy Lý Lộ Từ có chiều hướng kích động, vội vàng giữ chặt cánh tay của Lý Lộ Từ.
- Chuyện cười, không có Đường Tô, không có An Đông Dương, không có An Tri Thủy, nếu anh không có quan hệ với những người này, anh có thể gặp được tôi sao?
Mã Thế Long vẫn không đáng như vậy, hắn kiềm chế ý cười, hướng về phía Lý Lộ Từ vẫy tay, nói bí ẩn:
- Tôi có một chuyện muốn nói cho anh biết, người khác đều hiểu lầm, nhưng tôi hi vọng anh có thể biết.
Lý Lộ Từ đi tới, hai khẩu súng của cô nàng tóc vàng liền chĩa vào Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ nhìn cô gái tóc vàng đó một cái, quay lại gật đầu với Triệu Manh, để cô yên tâm mình sẽ không kích động.
- Toàn bộ Trung Hải đều biết tôi nhìn thấy An Tri Thủy thì sẽ bỏ chạy, bọn họ đều nghĩ rằng tôi sợ cô ta.
Mã Thế Long nói rất nhỏ.
- Thật ra, tôi quả thật là sợ cô ta, bởi vì tôi chỉ cần vừa nhìn thấy cô ta đi đến cạnh mình thì sẽ cương lên, tôi luôn không thể cứ cứng vậy mà nói chuyện với cô ta, cái đó của tôi cũng không nhỏ…vừa nghĩ tới cô gái thuần khiết, đơn thần, trong sáng như nước vậy một ngày nào đó sẽ bị ta chăm sóc dạy bảo vui vẻ giống như Jessica, anh bảo tôi có thể không kích động sao?
- Sau này anh không cần sợ.
Mạch máu trên cổ Lý Lộ từ nổi lên, giơ tay nắm lấy cổ Mã Thế Long, đập mạnh vào tường.
Vách tường ngăn