Tú Tú đập vào lên tường mới phát hiện ra sai hướng, quay đầu lại cuối cùng cũng tìm ra cửa, cánh cửa cũng đã bị đóng lại, vội vàng quay đi quay lại không ngừng ở trước cửa.
Nhìn thấy dáng điệu của nó, Lý Thi Thi mỉm cười:
- Dáng điệu của nó giống hệt bộ dạng An Tri Thủy vừa nãy.
An Tri Thủy cũng cười ha hả, con cua của Tú Công Chúa thần kì như vậy, lại biết giả chết.
- Nằm xuống.
An Nam Tú rất bực bội với âm thanh mà càng của Tú Tú liên tục cà xuống mặt đất.
Tám cái càng của Tú Tú lập tức duỗi thẳng, dán chặt vào mặt đất thẳng tắp, hai cái càng to nện trên mặt đất.
- Tập chống đẩy mười nghìn cái.
An Nam Tú quyết định trừng phạt nó, đưa con cua ngu xuẩn này ra, ngoại trừ việc làm mất mặt An Nam Tú căn bản không có ý nghĩa thực tế gì, hôm nay chỉ là để đối phó với cái Phật Nghê Thường kia… vẫn chưa thu được kết quả, không ngờ Lý Lộ Từ dường như đã giải quyết xong hết mọi chuyện rồi.
Con cua tập chống đẩy như thế nào? Tám cái càng thu lại, đỡ cả người lên, lại thả ra, vì phải làm mười nghìn cái, Tú Tú liền giống như một cái súng bắn đạn, ở đâu cũng sôi nổi.
- Con cua của Tú Công Chúa và cô ấy thật giống nhau…
An Tri Thủy nhìn thấy khuôn mặt không biến sắc của An Nam Tú, vội vàng sửa lại:
- Tú Tú thật sự đáng yêu, không hề ngô nghê chút nào.
- Đó là do chỉ số IQ của nó và cô cũng ngang nhau.
An Nam Tú tỏ vẻ đồng tình, chỉ số IQ cao thấp một cách tương đối mà nói, nếu như thế giới này lấy An Nam Tú làm tiêu chuẩn thì sẽ không tồn tại thiên tài, cũng như vậy nếu lấy An Tri Thủy làm tiêu chuẩn, thì Tú Tú được coi là chỉ số IQ tiêu chuẩn.
- Tú Công Chúa lúc nào cũng đả kích tôi…
An Tri Thủy cầm lấy khăn tắm làm bộ dạng oan ức, cúi đầu nhìn thấy Tú Tú vẫn giống như súng bắn đạn, lại không nhịn được cười phá lên.
- Đúng rồi, ngày mai chúng ta là bạn học cùng trường rồi, chào đón sinh viên mới là do chị phụ trách. Khi nào em tới trường?
An Tri Thủy hỏi An Nam Tú, ngày mai An Nam Tú nhập học nhưng không ai biết trước được việc gì cả, bởi vì An Tri Thủy cảm thấy thiên tài như An Nam Tú nhất định sẽ lưu lại ảnh chân dung ở trong khuôn viên đại học Quốc gia và nhà lưu niệm của trường học.
- Lý Lộ Từ nói đi sớm một chút.
An Nam Tú chỉ coi việc nhập học ngày mai là một việc của ngày mai mà thôi, không có chút cảm nghĩ dư thừa nào.
- Tiếc là ngày mai bọn em cũng khai giảng, nếu không em cũng có thể giúp chị, cố lên.
Lý Thi Thi tiếc nuối nói.
- Cũng không phải là mở đại hội thể dục thể thao, không cần cố lên. Năm ngoái anh Lý Bạch của em là quán quân chạy đường dài năm nghìn mét của trường mình đấy.
An Tri Thủy kiêu ngạo nói.
- Anh Lý Bạch là lợi hại nhất.
Lý Thi Thi cũng rất kiêu ngạo.
- Chờ, tới một ngày anh ta có thể tạo ra Lục Trầm, tôi có thể vì anh ta mà kiêu ngạo một chút.
Yêu cầu của An Nam Tú rất cao.
- Lục Trầm là cái gì thế? Là thứ đồ thủ công rất khó làm sao?
An Tri Thủy ngạc nhiên hỏi.
- Khiến cho khắp lục địa phải lún xuống, đại dương dũng mãnh tràn vào, cái này gọi là Lục Trầm.
An Nam Tú giải thích đơn giản, An Nam Tú hi vọng có một ngày Lý Lộ Từ có thể làm được, một quyền đánh xuống mặt đất, lực quyền truyền lại cũng đủ nhanh, khiến cho động đất cũng không kịp xảy ra, toàn bộ lực truyền trực tiếp đến vỏ trái đất khiến cho phần đất phía dưới sụp xuống, đây là cảnh giới cao nhất của Thần đồ trong truyền thuyết, gần như Thần, nhưng mà An Nam Tú vẫn chưa nhìn thấy Thần đồ như vậy xuất hiện.
An Nam Tú thích làm những việc người khác cho rằng không thể làm được, cô cũng thích yêu cầu Lý Lộ Từ làm những việc người khác không làm được.
- Nhà tôi có công ty công nghiệp nặng chuyên sản xuất máy móc có thể khoan sâu vào dưới nền đất, chỉ cần khoan một lỗ đủ sâu, sau đó cho thuốc nổ vào, có thể tạo ra Lục Trầm, cũng chẳng có gì là lợi hại, là một chuyện rất đơn giản, chỉ là không có ai làm.
An Tri Thủy cảm thấy cái này không lợi hại như con ếch trong bụi rậm.
- Công ty đó của nhà cô gọi là gì?
An Nam Tú hỏi.
- Công nghiệp nặng Trung Phổ.
An Nam Tú gật gật đầu, nhớ kỹ.
Ba cô gái ngồi một lúc, chờ màu xanh tím trên người biến mất, trên da chỉ còn lại màu phấn, sau đó sẽ tắm rửa qua một chút, sau đó mặc quần áo vào, An Tri Thủy tìm chiếc gương một hồi lâu, xác định bây giờ đủ xinh đẹp để Lý Lộ Từ quên đi bộ dạng khó coi kia, sau đó mới có chút an tâm bước ra.
An Tri Thủy đã xem qua bộ phim: “ Đổi mặt”, diễn viên nam chính sau khi nhìn thấy khuôn mặt mơ hồ đầy máu vì tai nạn xe của nữ diễn viên chính, mà cũng không thể nào chấp nhận khuôn mặt sau khi đã đổi của nữ diễn viên chính, cho dù nữ diễn viên chính sau khi đổi mặt trở nên xinh đẹp tuyệt trần, nan diễn viên chính vẫn chỉ nghĩ đến khuôn mặt đầy máu me kia.
- Suối nước lạnh này cũng chẳng có gì là thần kì đến thế, nhìn qua một chút chẳng có gì thay đổi, xem ra muốn cho ba cô gái vốn đã có làn da đẹp tới mức tận cùng lại cải thiện một chút, chỉ sợ các chuyên gia thẩm mỹ nghiên cứu đạt giải Nobel cũng không nghĩ ra phương pháp gì có hiệu quả đối với mấy em.
Lý Lộ Từ nghĩ một lúc, sau đó mới nói như là không thèm để ý đến.
An Tri Thủy rất vui mừng lại có vẻ thẹn thùng, trong lòng có chút ngọt ngào, thật ra con gái trang điểm xinh đẹp, không phải là muốn nghe con trai ca ngợi như vậy sao?
Lý Thi Thi cũng cười, tuy nhiên thật ra cô chỉ là thấy vui đùa, cô gái ở tuổi cô ấy bây giờ không còn nhu cầu làm đẹp và bảo dưỡng.
An Nam Tú cảm thấy những điều Lý Lộ Từ nói là sự thật, làn da của cô vốn đã đẹp vô cùng rồi, cách chăm sóc làn da theo nghiên cứu dựa vào cấu tạo sinh lý và nhu cầu dinh dưỡng của sinh vật bậc thấp sao có thể thích ứng với An Nam Tú ?
An Tri Thủy hi vọng ba người có thể ở lại