Lý Lộ Từ mở mắt, cúi đầu nhìn cô bé trong ngực, cô ngại ngùng ngoái đầu, xấu hổ nhìn hắn.
Trên gương mặt còn chút sắc đỏ ửng ngại ngùng.
-Thức dậy sớm vậy…
Lý Lộ Từ cảm thấy rất lạ, An Nam Tú đều do hắn gọi dậy, hôm qua cô còn có vẻ mệt mỏi lắm, hôn Lý Lộ Từ rồi dần dần ngủ đi lúc nào không biết.
-Bỏ tay ra.
An Nam Tú thần sắc xấu hổ chưa từng thấy, tức giận nói.
Lý Lộ Từ bây giờ mới cảm thấy bàn tay sao cảm thấy thoải mái? Trong lòng bàn tay là một khối ấm áp, không ngờ rơi vào trong tay hắn cảm giác phình trướng lên, là sự đầy đặn của một thiếu nữ ngây ngô mà làm động lòng người.
Lý Lộ Từ vội vàng bỏ tay ra, nóng mặt, đại đa số đều là An Nam Tú tiến vào trong lòng hắn ngủ, một tay cho cô gối đầu, một tay vỗ sau lưng, đêm qua An Nam Tú dựa lưng vào hắn ngủ, tay hắn không khoác lên lưng cô, để ở chỗ khác.
-Tối qua tôi mơ thấy cây sinh mạng, có lẽ là muốn cảm nhận cây sinh mạng của cô có gì thay đổi không.
Lý Lộ Từ tin tưởng giải thích.
- Nếu cô mang thai giống người thường, tôi sẽ vuốt bụng của cô.
- Vậy thôi à? Phương thức cảm thụ của anh là không ngừng xoa nắn?
An Nam Tú không tin.
- Cô… ngủ tiếp đi. Tôi sẽ chuẩn bị đồ ăn sáng.
Lý Lộ Từ nhảy khỏi ghế sa lông, tuy nhiên không đi vào phòng bếp mà là đi thay quần áo, An Nam Tú nhất định là đêm qua xảy ra chuyện gì nên mới như vậy. May là ở giữa hai người vẫn còn chăn, quần của Lý Lộ Từ vẫn còn ẩm một mảng lớn, hắn phải nhanh chóng thay quần.
-Cô cảm thấy cây sinh mạng có gì thay đổi sao?
Lý Lộ Từ thay xong quần, nhìn thấy An Nam Tú không còn bộ dạng cũ, tiến đến hỏi.
-Hình dạng trận pháp khi chấm dứt, cây nở đầy hoa… trong điển tích không ghi chép lại, không hoàn toàn lắm nhưng có thể tin tưởng được, hiện cũng không thể đoán ra được điều gì có ích. Đại khái là khi cắn trả của cấm thuật phát huy hiệu quả thì sẽ không có bất cứ biến hóa nào khác.
An Nam Tú đối với những chuyện này từ trước tới giờ đều rất nghiêm túc, sẽ không tùy tiện đưa ra kết luận, e rằng những gì cô nói không biết đúng hay sai lại đều coi là đúng hết.
-Cô vốn không tưởng tượng một loại khả năng tồi tệ nhất đúng không? Ví dụ như mỗi bông hoa trên cây sinh mạng đều sinh ra một quả, kế tiếp sau đó sinh một tiểu hài tử.
Lý Lộ Từ liền nhớ tới cây mít ở nhà cũ, đến mỗi mùa hè đều có hàng tá mít to mọc chi chit trên cây, sau đó từ trên cây rơi ra một đám trẻ con.
-Có khả năng này.
An Nam Tú không trách Lý Lộ Từ nói hươu nói vượn, nghiên cứu tới vần đề không biết đến,vừa phải căn cứ vào thói quen và kinh nghiệm nghiên cứu để suy luận, đồng thời phải liên tưởng tới nhau.
-Những đứa bé đó và tôi có quan hệ gì sao?
Không ngờ An Nam Tú không phủ nhận, khiến Lý Lộ Từ lo lắng có phải khả năng này rất cao hay không?
-Cây sinh mạng của tôi là giống cái, một cây giống cái không có cách nào kết quả, anh nói có liên quan gì tới anh không?
An Nam Tú có thể khẳng định được điều này.
-Nếu trăm ngàn đứa trẻ sinh ra gọi chúng ta là cha mẹ…
Lý Lộ Từ đầu óc mụ mị, một đứa trẻ thôi đã là hạnh phúc rồi, một trăm ngàn đứa? Người cha vĩ đại đến đâu cũng muốn chết.
-Tôi cảm thấy điều càng lo lắng hơn là con của chúng ta di truyền giống tôi là chính, hay giống anh là chính. Nếu mà giống tôi, một trăm đứa trẻ như thế, thống nhất toàn bộ Thiên Vân thần cảnh cũng không có vấn đề gì, nếu giống anh…
An Nam Tú lo lắng nhìn Lý Lộ Từ.
- Vậy sẽ gay go.
-Tôi kém như thế sao?
Lý Lộ Từ không phục.
-Đúng.
An Nam Tú gật đầu.
Lý Lộ Từ đi làm bữa sáng, không tiếp tục vì cái vần đề đau đầu này nữa.
Ăn xong bữa sáng, Lý Lộ Từ và An Nam Tú đến trường, Tú Tú nhảy xuống rồi chạy đi tìm Điềm ĐIềm chơi, đừng nhìn nó ngu xuẩn thế, nhưng nghe nói trời sinh trong cơ thể có kim chỉ nam của động vật, phương hướng rất tốt, có thể tìm được địa điểm.
Ngày thứ hai sau khai giảng, trường đại học Quốc gia lại có một loạt sinh viên mới, An Nam Tú tự nhiên không phải đi tập quân sự.
Cô mang thẻ học sinh tới thư viện học.
Giữa trưa, Lý Lộ Từ, An Tri Thủy và An Nam Tú, ba người cùng nhau ăn cơm tại nhà ăn, đồ ăn vẫn là tự mình làm, An Tri Thủy mang theo cá Pecca, thức ăn phong phú khiến nhiều người gần đó nhìn thoáng qua mà chảy nước miếng.
Mã Đức Lý rất muốn gia nhập nhóm, bị Lý Lộ Từ từ chối, làm đồ ăn cho nhiều người như vậy Lý Lộ Từ không thể làm được, cho mỗi người gắp một chút thức ăn đã coi như an ủi họ.
Buổi chiều chỉ có một hai tiết học, Lý Lộ Từ và An Tri Thủy phải chia nhau ra tìm An Nam Tú, cô lại không có trong thư viện.
Lý Lộ Từ lúc này mới gọi điện cho cô, bao nhiêu lần luôn dặn cô mang theo di động, vẫn thường xuyên không nghe điện thoại, nhưng lần này lại bắt máy rất nhanh.
An Nam Tú đang ở sân vận động xem tân sinh tập huấn.
Lý Lộ Từ vội đi tìm cô, người tới sân vận động xem không ít, khán đài không khí vô cùng trống trải nhưng giữa sân thì khí thế ngất trời, các lớp phân chia nhau vào đây để được huấn luyện.
Một số sinh viên khóa trên đã nắm lấy cơ hội, mới là ngày thứ hai sau khai giảng, triển khai tấn công đám đàn em nữ vừa tiến vào đại học còn đang tràn đầy khát khao về một cuộc sống năng động không ngờ dính ngay tập