An Tri Thủy đến kỳ rồi, hai ngày này phải chuẩn bị cho lễ khai giảng, khá bận, cũng không thể nghỉ ngơi tốt, thật không ngờ ăn kem quá nhanh chuyện xấu lập tức tới, bụng quặn đau.
An Tri Thủy đau đến trắng bệch cả mặt, nhìn thoáng qua An Nam Tú đang đấu võ mồm với Lý Lộ Từ, cũng không muốn cho hắn biết, mất mặt chết mất.
An Tri Thủy muốn len lén rời khỏi, Lý Lộ Từ phát hiện cô đang ôm bụng rời đi vội vàng gọi:
- Làm sao vậy?
An Tri Thủy không muốn nói cho hắn, nhưng vẻ mặt lại không thể khống chế, biết không thể gạt được Lý Lộ Từ.
- Không sao… em đi nhà vệ sinh một chút…
- Anh đi với em.
Lý Lộ Từ nói.
- Em đi vệ sinh… Anh theo làm gì…
Cho dù đau đến mức trắng bệch hai má, An Tri Thủy vẫn xấu hổ. Chỉ có con gái mới theo con gái vào nhà vệ sinh thôi. Chà chà chân, An Tri Thủy liền chạy xuống khán đài.
An Nam Tú tiếp tục coi những sinh viên tập quân sự của Đại học Quốc gia thành con kiến mà xem xét. Lý Lộ Từ nhìn An Tri Thủy vội vội vàng vàng chạy khỏi sân thể dục.
Sân thể dục có buồng vệ sinh mà, cô ấy chạy ra ngoài làm gì?
- Đừng chạy loạn.
Lý Lộ Từ dặn dò An Nam Tú một câu, nhảy xuống khỏi khán đài, hai ba bước chạy ra khỏi sân thể dục.
- Đau bụng hả?
Ra khỏi sân thể dục, Lý Lộ Từ nhìn thấy An Tri Thủy dựa vào tường, ôm bụng, vẻ mặt đau khổ.
- Anh… sao anh tới đây…
An Tri Thủy hoang mang khẩn trương nói:
- Em nghỉ ngơi một chút rồi mới đi vệ sinh.
- Em đã thế này rồi, anh phải đi với em.
Lý Lộ Từ không để cho cô từ chối.
- Em… không cần anh đi cùng.
An Tri Thủy vốn không cần đi nhà vệ sinh, đau bụng quặn lên chỉ muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi cho tốt.
- Tiêu chảy sao?
Lý Lộ Từ hỏi.
An Tri Thủy vội lắc đầu, con gái làm sao không biết xấu hổ nói cho bạn trai biết cô bị tiêu chảy, mất mặt quá đi?
- Đến phòng y tế.
Lý Lộ Từ cũng bất chấp, lờ mờ đoán được có phải vấn đề của con gái hay không? Vội vàng bế An Tri Thủy lên, chạy về phía phòng y tế.
- Thả em xuống.
An Tri Thủy hoảng sợ, bất chấp đau bụng, đấm mạnh vào Lý Lộ Từ.
- Đừng loạn nữa.
Lý Lộ Từ sa sầm mặt mắng một câu.
Không ngờ Lý Lộ Từ mắng cô.
Nắm tay của An Tri Thủy cứng lại, thân mình đang giãy nảy lên chợt mềm lại, trong lòng sinh ra một đợt cảm giác ngọt ngào ấm áp, giống như không còn đau bụng nữa.
Nhưng nghĩ bây giờ còn đang trong trường, đôi mắt An Tri Thủy liền hiện vẻ bối rối như tên trộm bị bắt ngay tại trận vậy. Làm sao đây, nhất định có người nhận ra mình hoặc Lý Lộ Từ, đến lúc đó sẽ truyền loạn lên như cái tờ truyền đơn của cái câu lạc bộ thi đấu thể thao kia mất, mà An Tri Thủy lại chẳng thể nào giải thích.
An Tri Thủy nghĩ ngợi lung tung, khẩn trương chôn sâu mặt vào ngực Lý Lộ Từ, nhắm chặt mắt, dường như mình không nhìn thấy người khác không chừng người khác cũng không thấy mình vậy.
Lý Lộ Từ cũng chẳng nghĩ nhiều, hắn chỉ biết nếu thực là vấn đề kia của con gái, với cái tính bướng bỉnh lại hay xấu hổ của An Tri Thủy nhất định sẽ không nói cho hắn, chỉ có thể đưa cô đến phòng y tế xem xét.
- Làm sao vậy?
Cô gái được bế vào hai mắt nhắm chặt, mặt trắng bệch, thật làm bác sĩ hoảng sợ.
- Đau bụng.
Lý Lộ Từ khẩn trương nói.
- Không phải đẻ non chứ?
Bác sĩ nhướn mày, chỉ huy Lý Lộ Từ đặt người xuống.
- Đẻ non?
Lý Lộ Từ không hiểu ý.
- Ngày nay sinh viên chẳng biết giữ mình trong sạch, các cô gái cũng không biết tự bảo vệ lấy mình. Tôi mới nghe trường Nam Đại xảy ra một việc, huấn luyện quân sự cho tân sinh năm nhất vừa bắt đầu đã đẻ non, đứa con mới có năm tháng.
Bác sĩ đúng là đàn bà mãn kinh, nói nhiều, thích ngờ vực lung tung vô căn cứ.
- Không có… em không…
Sắc mặt An Tri Thủy lúc này không trắng nữa, đỏ hồng đến mức sắp chảy máu.
- Cô ấy không phải…
Lý Lộ Từ cũng vội vàng chứng minh.
- Cô cậu nói không tính, kiểm tra rồi mới tính.
Bác sĩ khoát tay, nói với Lý Lộ Từ:
- Cậu còn đứng đây làm gì? Đi ra ngoài đứng.
Lý Lộ Từ vội vàng ra ngoài.
- Vấn đề gì?
Bác sĩ lúc này mới hỏi An Tri Thủy.
- Em đến ngày, lại ăn kem lạnh, đau bụng.
An Tri Thủy bắt đầu đau quặn lên, ôm bụng co người lại.
- Là vậy sao? Bình thường có bệnh trạng này không?
An Tri Thủy lắc lắc đầu.
- Vậy là ngẫu nhiên à, vậy không phải vấn đề lớn. Nán lại một lúc, sau đó về phòng nghỉ ngơi cho tốt. Con gái lớn vậy còn không biết đến tháng phải chú ý cái gì sao?
Bác sĩ mở cửa, gọi Lý Lộ Từ vào.
- Cậu là bạn trai em ấy?
Bác sĩ chỉ An Tri Thủy.
- Sao để cho em ấy ăn kem hả? Con gái đến tháng không thể ăn đồ lạnh. Cậu đến dùng hai bàn tay xoa bụng làm nóng cho em ấy đi, đặt lên bụng ấy, lặp lại vài lần. Tôi đi lấy thuốc.
- Anh ấy không phải bạn trai em.
Không biết có phải do đau hay không, tiếng nói của An Tri Thủy cũng chỉ có mình cô nghe thấy.
Bác sĩ đi ra ngoài, Lý Lộ Từ đi tới, hai tay chà xát.
- Sao anh không giải thích?
An Tri Thủy trừng mắt với Lý Lộ Từ.
- Không cần… lấy túi chườm nóng là được…
Nói xong An Tri Thủy còn hơi ngượng, quả nhiên đến phòng y tế liền không thể nào gạt được Lý Lộ Từ, làm hắn biết bệnh của cô.
- Còn chưa thấy túi chườm nước nóng sao?
Lý Lộ Từ nhìn bụng An Tri Thủy.
- Dùng tay đi.
- Không, em muốn túi chườm.
Lại đau nhức, trán An Tri Thủy đã mướt mồ hôi.
- Ngoan, túi chườm nóng cũng đi ngủ trưa rồi.
Lý Lộ Từ dụ dỗ cô.
- Em cũng không phải Tú công chúa… dụ dỗ trẻ con…
An Tri Thủy muốn cười nhưng cười không nổi. Chỗ này là nơi công cộng mà,