Bởi vì dậy sớm, bữa sáng cũng ăn rất sớm, Lý Lộ Từ còn chưa gọi điện thoại cho em hắn.
Lý Lộ Từ cảm thấy giữa mình và em gái không nên có bí mật, nhưng dù sao cũng là chuyện của An Nam Tú, đầu tiên là phải tôn trọng ý kiến của An Nam Tú.
- Nếu Thủy Thủy đã biết cô tới từ Thiên Vân thần cảnh, thế thì cũng nên nói cho Lý Tử.
Lý Lộ Từ nói.
An Tri Thủy gật đầu liên tục.
- Bạn bè tốt là không nên giấu diếm nhau những chuyện quan trọng như vậy, huống chi Lý Tử lại là em ruột của Lý Lộ Từ, tôi cũng biết rồi, Lý Tử cũng nên biết.
- Cô ta…
An Nam Tú híp mắt, tựa như cười lại như không cười.
- Sao các người lại biết là cô ta chưa biết?
- Em ấy đương nhiên không biết.
Lý Lộ Từ khắng định.
- Nếu em ấy cảm thấy cô có vấn đề, nhất định sẽ nói với tôi.
- Cũng chưa hẳn là thế. Đối với anh, Lý Bán Trang rất quan trọng. Đối với Lý Bán Trang mà nói, chẳng nhẽ anh không phải như vậy. Lý Bán Trang lại không phải ngu si gì, nhưng quan tâm rồi thì sẽ bị loạn, một khi chuyện có dính đến anh, cô ta cũng sẽ thành một kẻ ngốc mặc cho người khác sai khiến.
An Nam Tú nhìn miếng thịt trong thìa, suy nghĩ một hồi, ném vào bát Lý Lộ Từ, lại chầm chậm ăn cháo, nói chuyện rất thản nhiên.
- Cô nói thế là sao, có gì thì cứ nói thẳng đi.
Lý Lộ Từ nghi hoặc hỏi.
- Không có gì cả, chỉ là chuyện vớ vẩn thôi.
An Nam Tú tiếp tục nhặt thịt trong bắt ném sang bên Lý Lộ Từ.
- Đến lúc đó, tôi sẽ đứng trước cô ta, rồi cô ta sẽ hiểu thôi.
- Tôi không hiểu cô nói gì cả.
An Tri Thủy xoay người lại hỏi Lý Lộ Từ.
- Anh có hiểu không?
- Không hiểu lắm.
Lý Lộ Từ lắc đầu.
- Nhưng mà cô ấy lúc nào mà chả như thế, cô ấy nói mà em không hiểu cũng không cần nghĩ nữa, bởi vì khẳng định là em sẽ không nghĩ ra.
Khóe miệng An Nam Tú hơi nhếch lên, cô cũng muốn xem, Lý Bán Trang đến khi nào mới đủ tư cách chống lại thần thuật sư đại hiền triết – An Nam Tú, ít nhất hiện tại Lý Bán Trang vẫn chưa đủ trình độ làm cho An Nam Tú đứng trước cô vung quyền trượng được.
Cho nên, hiện tại không cần nói cho Lý Bán Trang.
Ăn xong bữa sáng, Lý Lộ Từ cứ theo lẽ thường gọi điện thoại cho Lý Bán Trang.
- An Tri Thủy đến nhà mình rồi.
Lý Lộ Từ nói cho em gái nghe.
- Thật sao?
Tuy là Lý Bán Trang đề nghị với anh trai cô, nhưng cô thật sự không nghĩ chuyện này sẽ xảy ra, trong giọng nói vẫn có chút khó tin.
- Anh cũng không ngờ, cái này phải nói là ông trời tác hợp, trong lúc vô tình phát sinh chuyện làm cho bọn anh tới gần nhau hơn.
Lý Lộ Từ có chút đắc ý.
- Xì, xem anh đắc ý kìa. Anh phải chú ý một chút, tuy chị Tri Thủy bình thường rất thông minh, rất ôn nhu, nhưng dù sao cũng là thiên kim tiểu thư, hằng ngày cũng nên chú ý dáng vẻ của mình một chút. Đừng ném tất lung tung, An Nam Tú cũng không giúp anh dọn dẹp đâu, đồ lót đừng để ở những chỗ có thể bị thấy, còn có đừng làm cho cả nhà bị loạn… Tóm lại là đừng để lộ hết mọi thứ trước mặt chị ấy, nếu không sẽ làm chị ấy có ấn tượng không tốt, làm cho chị ấy cảm thấy sao Lý Lộ Từ lại bất lịch sự thế, sao Lý Lộ Từ lại lộn xộn thế, như thế là anh xong đời rồi.
Lý Bán Trang cẩn thận nhắc nhở anh trai.
- Không cần.
Lý Lộ Từ mỉm cười, ở nhà là phải tùy tiện, quá chú ý thì lại có cảm giác mất tự nhiên.
- Nhất định cần.
Lý Bán Trang nghiêm túc.
- Có rất nhiều người sau khi kết hôn mới phát hiện đối phương có nhiều khuyết điểm khó mà tha được không phải sao? Lúc đang yêu chưa phát hiện ra, kết hôn rồi mới lộ hết, sau đó những chuyện nhỏ nhặt gom lại thành một quả bom hẹn giờ.
- Có lý, anh sẽ chú ý, đừng lo, chị dâu em không chạy mất được đâu.
Lý Lộ Từ nghĩ lại cũng đúng, lúc yêu nhau chủ yếu là chú ý tới tính cách của đối phương, có hợp với ý mình không, nhưng sau khi kết hôn thì chủ yếu lại là chung sống với nhau, hiện tại chính mình cùng An Tri Thủy đã hiểu được tính cách của nhau, nhưng ưu khuyết điểm trong sinh hoạt thì lại không biết nhiều lắm.
- An Nam Tú phản ứng thế nào?
Trong giọng nói nhỏ của Lý Bán Trang có thêm chút hưng phấn.
- À… trên nguyên tắc thì An Nam Tú với An Tri Thủy cũng còn có chút địch ý, nhưng thực tế thì thấi độ cũng khá. An Nam Tú tuy là một cô bé khó đối phó, nhưng An Tri Thủy cũng không hề nổi giận với cô bé, cũng không cãi nhau, lại thích chơi với An Nam Tú, An Nam Tú cũng không phải lúc nào cũng đối đầu với An Tri Thủy.
Lý Lộ Từ biết em hắn nghĩ cái gì, không khỏi buồn cười, trên thực tế em hắn và An Nam Tú mới là đối lập không ngừng, An Tri Thủy biết thỏa hiệp với An Nam Tú, để địa vị của chính cô thấp xuống, nhưng em hắn thì không bao giờ.
- Thật sao, em còn nghĩ cô ấy sẽ làm ầm lên, thế nào cũng phải đuổi chị Tri Thủy đi.
Lý Bán Trang cực kì tiếc nuối nói, nếu thế An Nam Tú nhất định sẽ bị anh trai đánh đòn, mặc dù anh cô rất ngoan ngoãn phục tùng An Nam Tú, nhưng chuyện có liên quan tới việc tình cảm của anh và An Tri Thủy, anh trai cũng sẽ không dễ dàng nghe lời An Nam Tú như vậy.
- Không có, hai người họ chơi với nhau rất tốt.
Hai anh em nói chuyện một lúc, Lý Lộ Từ ngắt điện thoại, chuẩn bị đi học.
Ba người cùng đi một cái xe điện, làm cho An Nam Tú bất mãn chính là cô không thể ghé vào lưng Lý Lộ Từ ôm cổ của hắn được. An Tri Thủy thì chột dạ, sợ có người phát hiện cô đi với Lý Lộ Từ đến trường sẽ nghĩ rằng cô từ nhà Lý Lộ Từ đi ra, chưa tới Đại Học thành đã xuống xe, rồi tự mình từ từ đi vào trường.
An Nam Tú vẫn tới thư viện, An Nam Tú đi học với An Tri Thủy, hai người vẫn cùng học một chuyên ngành, cùng một môn học.
- Lý Lộ Từ, lên văn phòng có việc.
Sau khi tan học, thầy chủ nhiệm gọi điện cho Lý Lộ Từ.
- Làm sao thế?
An Tri Thủy hỏi.
- Không biết, thầy gọi anh… giữ chỗ cho anh.
Lý Lộ Từ đưa sách cho An Tri Thủy.
Lý Lộ Từ gọi điện cho Kiều Niệm Nô, Kiều Niệm Nô vẫn không tin lắm vào kết quả thẩm vấn Lý Lộ Từ ngày hôm qua, nên vẫn theo dõi mạnh đại học Quốc Gia, Lý Lộ Từ mới thàn nhiên đi tìm thầy chủ nhiệm.
Từ ngoài văn phòng Lý Lộ Từ nhìn thấy thầy chủ nhiệm cùng thầy chủ nhiệm khoa đang đứng ngoài cửa, bèn dừng lại.
- Tôi đưa cậu lên phòng thầy hiệu trưởng.
Thầy chủ nhiệm khoa nói.
- Có chuyện gì ạ?
Lý Lộ Từ vừa đi vừa hỏi.
- Thông báo của viện, có thể là chuyện học bổng, thầy hiệu trưởng muốn cổ vũ sinh viên ưu tú toàn diện.
Thầy chủ nhiệm khoa liếc mắt nhìn Lý Lộ Từ, tư liệu về Lý Lộ Từ ông rất rõ, nhưng vừa nghe nói đến Bí thư thành ủy muốn tới trường thị sát thì gọi Lý lộ Từ lên nói chuyện… đó là lãnh đạo cấp quốc gia a, từ bao giờ Lý Lộ Từ có thể nói chuyện với những nhân vật như thế rồi? Chẳng nhẽ là vì An Đông Dương?
Chỉ có thể giải thích như vậy, thật là không nhận ra Lý lộ từ có bản lĩnh như vậy, An Đông Dương tán thành để cho An Tri Thủy làm bạn gái Lý Lộ Từ, tiền đồ về sau của Lý Lộ Từ thật thênh