An Tri Thủy ngơ ngác ngồi ở trên tảng đá, giữ chặt chiếc áo, xinh đẹp tuyệt trần với đôi chân trần dẫm trên mặt đất ướt át, hơi có chút lạnh, nước suối theo khe hở của ngón chân chảy qua, có chút ngứa nhưng rất thỏa mái, bắp chân thẳng tắp khép lại, ngón chân như hạt đậu khấu trắng mịn tương phản với ánh mắt của cô.
Cẩn thận lôi kéo chiếc áo dài che lấp hai chân, An Tri Thủy khó có thể tưởng tượng được cơ thể mình lại trần như nhộng thế này, ngoại trừ những lần tắm rửa trong nhà tắm ra, căn bản chưa từng trải qua chuyện như vậy, nhất là bên cạnh có một người, mà lại là con trai.
An Tri Thủy mới nhớ lại chuyện trước đây, chính là dì Đường nói cho cô hay, cô cũng không rõ nữa.
Dì Đường nói khi An Tri Thủy mới đến nhà trẻ còn có một chú bé nhỏ hay giật đồ chơi của An Tri Thủy, kết quả hai đứa nhỏ đánh nhau, An Tri Thủy lập tức chạy tới nói vói cô giáo, sau đó chú bé và cô không còn chơi với nhau nữa.
Thời tiểu học, An Tri Thủy là thành viên ban cán bộ lớp, lớp trưởng, liên đội trưởng đội Thiếu niên Tiền phong, dù chức vụ nhiều nhưng cô vẫn nghiêm túc học tốt về các môn khoa học cũng như công tác đội, làm một lớp trưởng gương mẫu.
Khi học Trung học cơ sở, có bạn học cùng cấp với An Tri Thủy viết thư tình, với loại khuynh hướng rất nguy hiểm này, An Tri Thủy đương nhiên nói với giáo viên. Sau này cũng có vài bạn nam học cùng cấp viết thư tình nữa nhưng cô không để ý đến, cô cảm thấy mình làm vậy là đúng, mới có tí tuổi đầu bày đặt nghĩ đến chuyện yêu đương? Đó là việc của người lớn, còn mình vẫn là một cô bé con thôi.
Vẫn còn bé, trong lòng mình cô luôn luôn cho rằng mình vẫn còn bé, chưa lớn lên cho nên chuyện yêu đương là chuyện xa vời.
Thời Trung học phổ thông, dù là vào học một trường ưu tú nhất, chuyện yêu đương vẫn xảy ra. An Tri Thủy không chỉ là lớp trưởng, hội Thanh niên Cộng sản, là sinh viên có tinh thần xây dựng không khí vườn trường có văn hóa. An Tri Thủy có nhiều bạn yêu rất sớm, hy vọng bọn họ không làm chuyện gì để phải hối hận không kịp, tuổi thanh xuân không phải để bọn họ sa đọa. Khi đó có rất nhiều bạn nam cùng học theo đuổi An Tri Thủy, nhiều nhất là năm đầu tiên cô nhận rất nhiều tin nhắn, những lời thổ lộ yêu đương An Tri Thủy nhận không ít, những người con trai đó cũng không thu được kết quả gì, nhiều lần cô cảnh cáo không có hiệu quả, chuyện đó lại ảnh hưởng đến cuộc sống lẫn kết quả học tập của cô, cô liền trực tiếp nói với chủ nhiệm lớp. Nếu là khác lớp sẽ nghiêm túc xử lý, còn cùng lớp thì lại đưa ra những lý do như thường xuyên gặp mặt vô tình nảy sinh tình cảm, những loại người này chỉ cần thấy mặt cũng làm những chuyện như vậy, họ đến trường chỉ để xem những cô gái nào xinh đẹp mà theo đuổi, An Tri Thủy làm sao có thể chú ý dến bọn họ, cô cũng có lòng tự trọng của mình.
Khi lên Đại học, An Tri Thủy vẫn nghĩ mình có thể giống như trước đây, nhưng cô nhận thức được sự tồn tại của Lý Lộ Từ, bất kể cô vẫn kiên trì giữ như cũ, nhưng cô đã có người bạn khác phái chân chính.
Bạn tốt? Bây giờ còn bạn tốt sao? Có trần truồng ôm nhau cũng là bạn tốt sao? Có hôn nồng nhiệt một lúc lâu cũng là bạn tốt sao? Có vuốt ve ngực cô cũng là bạn tốt sao?
An Tri Thủy suy nghĩ rất nhiều lý do một cách lộn xộn, mỗi một lý do đều không có thuyết phục, chỉ cần tưởng tượng ra chính thân thể mình đều bị Lý Lộ Từ thấy rõ ràng, xem như bạn tốt, làm sao có thể là bạn tốt được?
An Tri Thủy cảm thấy đó là chuyện chỉ xảy ra giữa đôi tình nhân, dù rằng bản thân và Lý Lộ Từ là do vô tình, nhưng nếu sinh....
Lý Lộ Từ đã từng nói, An Tri Thủy cũng ngầm thừa nhận, không chủ ý nói đến chuyện yêu đương, lại có cảm giác yêu đương; không có nói đến chuyện yêu đương, nhưng lại đang ở giữa chuyện yêu đương.
An Tri Thủy xuyên qua sợi tóc nhìn Lý Lộ Từ, tim hồi hộp đập dồn dập dần dần lắng xuống, cái loại cảm giác ngọt ngào này khiến cho người ta không thể thở được, nhưng lại bừng lên cảm giác ngượng ngùng e thẹn, khiến An Tri Thủy lẳng lặng nhìn phía sau lưng hắn một cách ngốc ngếch.
Lý Lộ Từ giết ngỗng, rửa sạch, chuẩn bị nhóm lửa, làm một cái giá đỡ đơn giản rồi chuẩn bị đưa lên nướng ngỗng, còn một bên hơ váy và nội y cho An Tri Thủy, sau đó mới nhớ tới váy và nội y đều còn ở trong rừng.
- Anh đi vào rừng lấy quần áo ra.
Lý Lộ Từ như đang nhìn người vợ bé nhỏ ngoan ngoãn ngồi bất động, An Tri Thủy lại liếc mắt một cái, vẻ ngượng ngùng trên gương mặt chưa giảm. Lý Lộ Từ biết cô nghĩ ngợi lung tung, nhưng hắn không biết cô nghĩ gì, tóm lại dường như cô không khống chế được cảm xúc của mình.
Vậy là tốt rồi, hai người dường như có chung một loại cảm giác khác thường, còn có phần cảm giác bị che lấp và một chút danh chính ngôn thuận.
Mặc dù bên trong quần áo có nội y nhưng cô vẫn gật gật đầu, cô không dám vào lại trong rừng cây, sau đó hai má cô ửng đỏ, cô cảm thấy nếu trước đây cô nghe lời Lý Lộ Từ một chút, cô không tiến vào rừng cây thì Lý Lộ Từ sẽ không thể nào đụng đến quần áo của cô được, nhưng hiện tại cô đang thở dốc không nói được gì, cô cảm giác nói ra sẽ vô cùng xấu hổ.
Thân thể bị hắn thấy được cũng không thể có nghĩa là hai người hợp lý hợp tình vượt qua ranh giới "bạn tốt" dù đã tiếp xúc thân mật, cô cúi đầu, thật cẩn thận nghe tiếng bước chân của Lý Lộ Từ đến gần, sau đó lập tức giật nội y của cô trong tay hắn.
- Anh giúp em xách váy, còn cái này em tự xách đến.
An Tri Thủy nhìn vào mũi chân của chính mình nói, sau đó xoay người đi đến ngoan ngoãn ngồi xuống một bên, giống như học sinh tiểu học nghe lời vậy.
Lý Lộ Từ vừa mới đụng đến quần áo ướt sũng của An Tri Thủy, vẫn tỏa ra mùi hương đặc biệt của con gái, khi Lý Lộ Từ ghé sát mặt vào da thịt của cô ngửi được mùi hương không sai biệt lắm, làm cho tâm hồn hắn xao động. Nhìn cô không chịu để hắn giúp, biết cô không còn cách nào mà đứng lên trước mặt hắn, có lẽ trong lòng có chút biến chuyển nhưng vẫn kiêu ngạo thẹn thùng như trước.
An Tri Thủy