Phòng của Lý Lộ Từ náo loạn, tiếng động ầm ĩ vang to nhưng cửa phòng của An Tri Thủy vẫn đóng chặt.
An Nam Tú vội vàng đẩy Lý Lộ Từ vào bếp để chuẩn bị bữa tối, còn cô vẫn còn nằm trên ghế salon. Sau đó mới cảm giác mặt nóng bừng, lôi kéo váy che khuất hai chân, cô không ngờ Lý Lộ Từ nhìn vào phía dưới váy mình, đúng là giống sinh vật đực mà.
An Nam Tú vẫn cảm thấy cái khe hở giữa hai chân kia không dùng được. Khi đến Trái đất, không ngờ lại "đổ máu", cô nhìn thân thể mình bị biến chứng xấu đi.
Nơi đó là nơi đứa nhỏ được sinh ra, đồng thời cũng là bộ phận vui thích của một sinh vật bậc thấp tham lam thuần túy, điều này làm cho An Nam Tú lo lắng nghĩ không biết khi trở lại Thiên Vân thần cảnh bản thân còn bị như thế này không, bây giờ cô phải làm gì? An Nam Tú hy vọng không phải bị như vậy. Nghĩ đến cảnh cô phải có kinh nguyệt trong vài ngày, phải lót đồ vật bên trong quần lót, thật là phiền phức. Cô cảm thấy vô cùng bực bội.
Nghĩ đến đây, An Nam Tú liền ngồi dậy rời khỏi ghế salon. Đến phòng An Tri Thủy đẩy cửa phòng ra thấy cô đang ngồi trên giường đang lướt wed trên máy vi tính.
“Khi con gái cái thứ kia của con trai va vào có mang thai hay không?” Nam Nam Tú thì thầm.
An Tri Thủy hoảng sợ vội vàng nhét cái notebook vào trong chăn. Vừa rồi cô tìm một vài tư liệu liên quan, nhưng khi vừanhìn cô liền cảm thấy đỏ mặt. Sau đó cô lick vào một vấn đề trên Baidu không ngờ bị An Nam Tú thấy được.
(*Baidu: trang web tìm kiếm giống Google của Trung Quốc)
- Thật ngu ngốc.
An Nam Tú nhìn gương mặt ửng đỏ của An Tri Thủy mà nói. Đúng là sinh vật đơn tế bào không đầu óc.
Về phương diện tri thức này đương nhiên An Tri Thủy không phải hoàn toàn không biết gì. Nhưng hôm nay xảy ra tình trạng như thế này cô không thể không suy nghĩ. Nếu cái thứ đó của Lý Lộ Từ đi ra khỏi cơ thể hắn rồi lại đến cơ thể cô thì sao? Gần như vậy, hoàn toàn có khả năng, hơn nữa theo cô tính toán thì mấy ngày nay chính là thời kỳ nguy hiểm của cô.
- Cái đồ vật kia là cái gì vậy? Không phải cô thấy mình là đóa hoa, dính phấn hoa là kết quả đấy chứ?
An Nam Tú tự bỏ giày xuống, nhìn lên đầu giường của An Tri Thủy miếng lót mềm mại trông như chiếc bánh ngọt, lấy sang bóp bóp.
- Nguyên lý cũng xấp xỉ thôi.
An Tri Thủy cãi lại một câu, cô không muốn cãi nhau nhiều về vấn đề này, miễn cho An Nam Tú phát hiện hôm nay cô và Lý Lộ Từ nảy sinh mối quan hệ đặc biệt nên mới nghĩ như vậy.
- Có chuyện gì không hiểu cô có thể hỏi tôi. Đối với vấn đề sinh lý của sinh vât bậc thấp tôi không có gì hứng thú, nhưng trong phương diện này tôi có thể trả lời các câu hỏi của cô, không cần phải lên internet lục tìm lung tung.
An Nam Tú chơi với cái nệm lót mềm một chút, bóp cho không khí xì ra, xẹp hết xuống, thành ra mất hết hứng, cô đá văng con mèo pha lê trong suốt trên giường An Tri Thủy , xấu chết đi được, cái thứ này không ngờ lại đắt bằng cả triệu qua kem. Trong mắt An Nam Tú không có gì có giá trị bằng kem đường trắng.
- Thật sao?
Nếu con gái và con gái nghiên cứu thảo luận vấn đề này thì không có chướng ngại về tâm lý. Nếu trên phương diện mà cả hai cùng có hứng thú thì cho dù An Tri Thủy và An Nam Tú không có tình cảm thân mật cũng có thể hỏi được. Nhưng đặc thù của An Nam Tú về khí chất, thân phận, tính cách làm cho An Tri Thủy lại có thể trầm tĩnh lại hỏi cô... Dù sao An Nam Tú cũng có thể tùy tiện treo lên miệng cái từ mà đánh chết An Tri Thủy cũng không dám nói ra như từ giao phối. Những gì An Tri Thủy hỏi An Nam Tú sẽ không quy ra vấn đề đạo đức để chê cười An Tri Thủy, làm cô thẹn lòng. An Nam Tú nghĩ An Tri Thủy ngu ngốc, ngu ngốc đến độ khinh bỉ cô, vì khinh bỉ cô nên không thèm để ý đến cô.
- Cô hỏi, cô mang thai hay không?
An Nam Tú giơ tay phải sờ sờ vào bụng An Tri Thủy, chỉ cần không phải là con của Lý Lộ Từ... Lý Lộ Từ có còn khả năng sinh ra một đứa con không cô cảm thấy rất hứng thú. Theo phương hướng nghiên cứu phá sản An Nam Tú có thể cho An Tri Thủy và Lý Lộ Từ thấy một chút thí nghiệm của mình. Tuy nhiên đề cập đến Lý Lộ Từ, cô sẽ không còn là Thần thuật sư Đại hiền triết thuần túy, cẩn thận, nghiêm túc nữa, không thể bỏ xuống được những cảm xúc mà cô cho là không cần thiết.
- Cô mới mang thai.
An Tri Thủy vội vàng đẩy tay An Nam Tú ra, Lý Lộ Từ sờ vào thân thể cô, cô cảm thấy cơ thể mềm nhũn cảm giác nóng lên, còn An Nam Tú sờ vào cô cảm thấy nhột muốn cười lên thành tiếng.
- Làm sao cô biết?
An Nam Tú nhìn liếc An Tri Thủy một cái nhíu mày nói:
- Lý Lộ Từ nói với cô à?
An Tri Thủy cảm giác cằm của cô như bị trật xuống, miệng há hốc, nhìn An Nam Tú không tin được. Sau đó ánh mắt cô chuyển từ đất sang bụng của An Nam Tú, bụng cô vẫn phẳnglỳ, mềm mại mà.
An Nam Tú vẫn là cô bé, làm sao mang thai được? Chuyện này làm sao An Tri Thủy tin được.
- Là ai làm cho cô mang thai?
An Tri Thủy kích động đứng lên, hai tay nắm lại nhảy xuống giường. An Nam Tú mới mười lăm tuổi mà đã làm cho cô bé mang thai, người như vậy không khác nào cầm thú?
Mười lăm tuổi, một cô gái nhỏ như vậy, cho dù bằng trình độ như An Tri Thủy cũng thường xem qua những tin tức trên mạng, thấy cái gì mà những học sinh trung học mang thai, những việc này thường thường làm cho cô cảm thấy đau lòng vì thế giới này đảo lộn. Nhưng cô cũng không có cách nào, tâm tình buồn bã nhưng cũng chỉ có thể dần quên chuyện này, bắt mình càng phải nghiêm túc giữ mình. Còn hiện tại An Nam Tú đang đứng trước mặt cô, cô không