Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 86: Chạy rất nhanh
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Trong một phòng khách, An Nam Tú và Lý Bán Trang đang ngồi xem ti vi trên sô pha, An Nam Tú đang nói chuyện của Lý Lộ Từ với Lý Bán Trang.
- Căn bản không cần lo lắng, chỉ cần hắn không hỏng não, bệnh tật và thương tổn bình thường căn bản sẽ không có vấn đề gì.
An Nam Tú đang ăn táo, cứng nhắc, không hề ngon chút nào.
- Cô không được lãng phí như vậy.
Lý Bán Trang là người hiểu Lý Lộ Từ nhất trên thế giới này, hai người sống cùng nhau bao năm, Lý Lộ Từ là thật hay giả rất dễ có thể nhận ra được, cô không lo anh trai, chỉ là thấy An Nam Tú đã vứt đi ba quả táo, trên mỗi quả đều cắn một miếng.
- Không ngon lẽ nào còn phải ăn hết?
An Nam Tú bất mãn nói, không ngờ Lý Bán Trang bảo cô ăn trái táo không ngon đó.
- Đây cũng là một loại quả, không chừng còn là hái xuống cùng một cây, hương vị hoàn toàn giống nhau, cô thử ăn một miếng không hợp khẩu vị, những cái khác không nếm thử nữa.
Lý Bán Trang rất tức nói, ghét nhất là lãng phí.
- Cùng một cây hái xuống, về sau những đứa trẻ trưởng thành cũng không có gì giống nhau.
An Nam Tú lại đi lấy táo, đạo lý rõ ràng như vậy, Lý Bán Trang không ngờ không hiểu, cùng một loại quả không chừng có quả ngon, có quả không ngon.
Lý Bán Trang bắt đầu tranh giành táo với An Nam Tú, sau đó lại lớn lên thành đại chiến cù lét. Lý Bán Trang không sợ ngứa ngáy, An Nam Tú đại bại dợi Lý Lộ Từ và An Tri Thủy xuống, An Nam Tú đã đỏ mặt tía tai, thở hồng hộc nằm một chỗ không nhúc nhích.
Lý Bán Trang cầm lấy táo bắt đầu ăn, như thể vô sự, thể lực của cô mạnh hơn An Nam Tú không chỉ một chút, huống hố sự ngứa ngáy làm An Nam Tú mất đi sức chiến đấu.
An Tri Thủy thở phào nhẹ nhõm, xem ra không cầm đối mặt với An Nam Tú nữa rồi, Lý Tử quả nhiên là em gái tốt nhất.
- Anh, không sao chứ?
Lý Bán Trang tiếp tục phối hợp với Lý Lộ Từ.
- Không sao, nghỉ ngơi một lúc sẽ khỏe.
Lý Lộ Từ đi tới, nhìn thấy An Nam Tú liền ngồi xuống, nhưng An Nam Tú không tìm Lý Lộ Từ báo cáo, chuẩn bị tìm cơ hội tự mình báo thù.
- Sắp tới trưa rồi, tôi đi làm cơm cho mọi người.
An Tri Thủy chột dạ, sợ An Nam Tú, càng sợ Lý Bán Trang, vì Lý Bán Trang biết Lý Lộ Từ không sao, không chừng còn dùng ánh mắt mờ ám nhìn cô, bởi vì cô và Lý Lộ Từ không có chuyện gì, tại sao lại ở lâu như vậy mới xuống?
An Tri Thủy vội vàng bỏ chạy, An Nam Tú ngẩng đầu, nhìn bóng dáng của Lý Lộ Từ và An Tri Thủy.
- Tú công chúa càng ngày càng đáng yêu.
Lý Lộ Từ nhìn tóc của An Nam Tú bị Lý Bán Trang làm cho lộn xộn, hai má ửng hồng, bộ dạng thở hổn hển, rõ ràng giống như em gái hắn lúc nhỏ, giơ tay giúp cô vuốt tóc.
Nghe thấy Lý Lộ Từ nói cô đáng yêu, An Nam Tú cau mũi lại, hừ nặng một tiếng, đứng lên, chạy vào bếp.
- Này, cô làm gì vậy?
Lý Lộ Từ vội vàng đi theo.
Lý Lộ Từ kéo cô lại.
- Anh, mau nói đi, mau nói, ở trên đó lâu như vậy, phát triển sao rồi?
Lý Bán Trang kéo cánh tay hắn, có chút hào hứng.
- Vừa rồi ai ở bên ngoài nói áp lực rất lớn, bây giờ lại quan tâm cái này sao? Anh với cô ấy chỉ là bạn thôi, theo như cô ấy nói là bạn suốt đời...
Lý Lộ Từ chỉ vào bếp nói.
- Ngốc nghếch, bạn cả đời, còn không đủ mờ ám à, vợ chồng mới cả đời chứ.
Lý Bán Trang nói.
- Anh em cũng là cả đời.
- An Tri Thủy không giống với những cô gái khác, cô ấy nói là bạn thì là bạn, mờ ám là có ý gì, cô ấy hiểu cái đó sao?
Lý Lộ Do lắc đầu thở dài:
- Nhưng Lý Tử lớn rồi, cái gì cũng không hiểu, trong trường có bạn cả đời không?
- Chỉ có anh trai là cả đời thôi.
Lý Bán Trang cười hì hì.
Lý Lộ Từ cũng biết Lý Bán Trang không có bạn như vậy, nếu có thật, hắn chắc chắn sẽ không hỏi.
- Đúng rồi, lần trước anh cù lét em, em còn đỏ mặt, vừa rồi An Nam Tú cù lét em, nhưng không có chút phản ứng nào.
Lý Lộ Từ hơi thấy kì lạ.
- Vì anh trai là người đàn ông mà Lý Tử thích.
Lý Bán Trang đỏ mặt nói.
- Ồ, vậy trước đây khi bị cù lét cười ha ha, chính vì căn bản không thích anh trai rồi.
Lý Lộ Từ bắt được chủ đề câu chuyện.
- Bây giờ lớn rồi, trước đây là trẻ con, giống như An Nam Tú, không hiểu chuyện mà.
Khi đấu khẩu với anh trai, Lý Bán Trang sẽ không thua, vì con gái có thể làm nũng, còn có thể chơi xấu, rõ ràng không biết nói đạo lý cũng được.
- Nhưng cũng thích như nhau.
Lý Lộ Từ không nói lại được cô, còn may bản thân không phải là người đàn ông hay ngượng ngùng, nếu không chắc chắn bị cô đùa đến đỏ mặt tía tai.
- Anh vào bếp xem An Nam Tú làm gì.
Lý Lộ Từ rõ ràng tự ý kéo tay cô, đi vào bếp.
Lý Bán Trang đương nhiên đi theo.
An Tri Thủy thực sự là đang chuẩn bị làm bữa trưa, cô buộc tạp dề, cầm dao, nhìn chằm chằm vào miếng thịt bò đang đặt trên thớt mà ngẩn người, sau đó quay sang nhìn An Nam Tú.
An Nam Tú đứng đó chỉ huy An Tri Thủy làm miếng thịt bò, đưa ra giải thích của mình.
- Quá phức tạp, còn chưa ướp, thái thịt bò, giã ít gừng, trộn vào là được.
Lý Lộ Từ không ngờ lâu như vậy, An Tri Thủy vẫn không hề động tay, thật là là An Nam Tú chỉ huy rất sát sao, ngay cả luộc trứng cô cũng không biết kia mà.
- Tôi muốn ăn cả miếng thịt bò.
An Nam Tú thích ăn một miếng thịt bò, như vậy không cần kẹp đi kẹp lại trong bát với mọi người.
- Đun cách thủy một lúc đi, thả rau gì.
Lý Bán Trang cũng có chủ ý.
- Vậy rút cuộc là tôi phải làm gì?
An Tri Thủy nhìn bên này rồi lại quay sang bên kia, thật ra cô muốn ăn một miếng thịt bò đã chín, nhưng phải tôn trọng ý kiến của khách.
- Mọi người đi ra ngoài hết đi, để tôi làm, ai chủ bếp thì nghe người đó.
Lý Lộ Từ bắt đầu đuổi người.
- Mình giúp cậu một tay.
An Tri Thủy lùi lại, thật ra cô chạy vào là vì lo lắng, trình độ nấu nướng của cô