3 năm sau
Tại Bắc Viên vào một buổi sáng sớm
- " Anh à, mau dậy đi, trễ giờ rồi"
- " Cho ngủ thêm đi, đêm qua làm việc khuya lắm đó"
- " 8h rồi, hôm nay em đi nhận bằng tốt nghiệp mà.
Tại anh đó,đêm qua cứ đòi em phải thức vẽ thiết kế cho anh,nhanh lên đi trễ giờ rồi"
- " Rồi rồi anh ra liền"
Hôm nay là ngày Ân Hạ đi nhận bằng tốt nghiệp.
Sau ngày hôm nay cô đã là kiến trúc sư rồi, đáng lí chương trình đào tạo là 5 năm, nhưng cô đăng kí học vượt tất cả chương trình,nên rút ngắn lại chỉ còn 3 năm.
Hơn nữa còn là thủ khoa, cô có 2 lí do để học nhanh hơn.
Một là cô muốn phụ giúp gia đình cô, 3 năm qua anh luôn muốn giúp gia đình cô, nhưng cô 1 mực từ chối, vì được anh và dì Lan yêu thương đã là 1 ân huệ rất lớn rồi, cô không thể nhận thêm bất kỳ giúp đỡ nào nữa
Hai là, ông chú cùng giường của cô không thể chờ thêm nữa, suốt ngàu than thở mình đã gìa.
Nên cô không đành lòng cho anh chờ tận 5 năm.
Dì Lan đã đi ra nước ngoài chơi nên trong nhà chỉ còn anh và cô, tối thì 2 người thức khuya xử lý công việc, sáng thì tất bật người đi học, người đi làm.
Cuộc sống không có người lớn nhắc nhở thật không ổn tí nào.
Đến trường cô vội vàng chạy đến nơi làm lễ, anh cũng nhanh chân theo sau, vừa đến nơi nghe thấy tên mình cô vội vàng lên bục nhận bằng, hoa và có cả giấy khen sinh viên xuất sắc.
Anh đứng phía dưới chụp hình cho cô, cô cười rất tươi, ba năm ở với anh, anh mua cho cô không thiếu món gì, từ quần áo túi xách hiệu, cho đến điện thoại, laptop,ipad xịn nhưng cô vẫn như thế.
Vẫn chiếc ao sơ mi trắng, quần tây đen, giày thể thao, vẫn chiếc điện thoại đen trắng mà ba mẹ cô mua lúc lên thành phố.
Hôm nay ba mẹ cô không lên được để thấy cô con gái của họ đã giỏi thế nào.
Nhưng không sao, cô có anh, người đã chờ cô ròng rã 3 năm trời, luôn động viên an ủi cô.
Khi cô đang chụp hình với bạn đột nhiên anh cầm 1 bó hoa thật to đi tới chỗ cô
- " Chúc mừng em đã tốt nghiệp" Khánh Thương nói với cô
- " Cảm ơn anh, người luôn ủng hộ em" cô tươi cười nhận bó hoa
Chợt anh quỳ xuống trên tay cầm theo hộp nhẫn, anh đưa trước mặt cô
- " Ân Hạ, em có biết anh đã chờ ngày này rất lâu rồi không? Ngày mà anh giữ đúng lời hứa của 3 năm trước.
Anh biết em luôn tự ti vì mình không xứng đáng với tình yêu của anh, nhưng hôm nay em đã chứng minh cho em và mọi người thấy em hoàn toàn xứng đáng.
Hơn ai hết anh là người thấy rõ sự cô gắng nỗ lực của em.
Bây giờ anh muốn hỏi em: Ân Hạ em có đồng ý làm vợ anh không, cùng nắm tay anh đi hết đoạn đường còn lại không?" anh hồi hộp nói.
Từ trước đến nay anh trải qua rất nhiều chuyện, gặp rất nhiều đối thủ nhưng chưa bao giờ anh hồi hộp như này.
- " Cảm ơn anh trong suốt thời gian qua đã ở bên em, luôn giúp đỡ,quan tâm, lo lắng cho em.
Em được như ngày hôm nay cũng có rất nhiều công