Tất cả mọi người đều cười nhạo quyết định của Cửu Minh, mà lúc này, một giọng nói từ phía sau truyền đến.
"Các người sai hết rồi, Cửu Thiên của nhà họ Cửu đúng là rất mạnh."
Mọi người quay đầu nhìn lại, nói với người vừa nói: "Mục Kiếm Đình, cậu sẽ không lừa chúng tôi đấy chứ."
Mục Kiếm Đình cười nói: "Đương nhiên là không rồi.
Không phải có người mở cá cược xem lần này học viên nào sẽ giành hạng nhất sao? Các người có thể thử đặt Cửu Thiên, sẽ không thua."
Nói xong, Mục Kiếm Đình ngẩng đầu nhìn lên giữa không trung, ánh mắt dừng lại trên người Cửu Thiên.
Một bên khác, trong nhóm học viên của Phiêu Miểu viện, Tĩnh Như chỉ vào bóng dáng Cửu Thiên nói: "Sư huynh, chính là hắn, có thể giúp em đối phó với hắn không?"
Người được Tĩnh Như gọi là sư huynh nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của Tĩnh Như, cười nói: "Đương nhiên không có vấn đề gì.
Ai anh cũng sẽ giải quyết giúp em.
Chờ hắn được phân học viện xong, anh sẽ dạy dỗ hắn thật tốt, em muốn hắn khó chịu thế nào thì hắn sẽ khó chịu thế đó."
Ánh mắt Tĩnh Như lộ ra ánh sáng lạnh lẽo: "Em muốn hắn chết thì sao?"
"Sư huynh" nhất thời kinh ngạc, sau đó nói: "Cũng không phải không có cách."
Tĩnh Như lập tức lộ ra núm đồng tiền như hoa nói: "Sư huynh anh thật tốt."
"Sư huynh" nở nụ cười ha ha.
Tĩnh Như ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phái Cửu Thiên.
Lẩm bẩm nói: "Cậu khiến tôi khó chịu, tôi sẽ cho cậu lấy cái chết đổi lại."
Trên đài, Cửu Thiên và Thủy Song đánh đến khó phân thắng bại.
Thủy Song tay trái đao, tay phải kiếm vậy mà có thể dùng góc độ, lực lượng khác nhau mà cùng tấn công, thật sự là khiến người ta khó lòng phòng bị.
Cũng may trọng kiếm của Cửu Thiên cũng đủ rộng, đủ dài.
Tùy tay vung lên cũng có thể chặn không ít công kích lại, nếu thật sự không đỡ được, có máu thịt của long tộc bảo vệ, chỉ là một hai vết thương mà thôi, cùng lắm là để lại trên cơ thể một vài vết sẹo.
Nhưng thật ra Thủy Song càng đánh càng nôn nóng, hắn ta chưa từng thấy một người luyện võ có thể kháng cự lâu như vậy.
Lực phòng ngự của đối phương khiến hắn ta khó có thể tưởng tượng, vất vả lắm mới tìm được sơ hở, đâm đối phương một kiếm.
Da của đối phương còn chẳng rách, nhưng nhiệt độ truyền đến lại khiến hắn ta sinh ra đau đớn.
Không thể tiếp tục như vậy, Thủy Song khẽ quát một tiếng, xoay người lùi về phía sau, đao kiếm đặt ngang trước ngực.
Phía dưới, Thủy Lãnh Hàn nhìn thấy tư thế của Thủy Song thì biết Thủy Song phải dùng đến chiêu kia.
Khẽ quát một tiếng: "Được lắm, Tích Thủy quyết, đao kiếm như mưa."
Theo lời của Thủy Lãnh Hàn, Thủy Song ra tay.
Nháy mắt, đao kiếm trong tay biến mất, chỉ còn lại ảo ảnh mắt thường khó có thể thấy.
Ảo ảnh khủng bố như mưa như gió, bao phủ toàn thân Cửu Thiên.
Trái tim Cửu Minh cũng vì vậy mà căng thẳng.
Đồng tử của Cửu Thiên co rút lại, ngọn lửa trên người thoáng bốc hơi.
Liệt hỏa kim thân quyết!
Tiểu Hắc vẫn luôn ngây ngốc bên cạnh Giang Thiếu Vinh lúc này hưng phấn đến nhảy dựng lên, nó thích lửa, nhìn thấy trên người Cửu Thiên bốc lên ngọn lửa, tiểu Hắc rất vui sướng.
Những người khác căn bản không biết tiểu Hắc vui vẻ cái gì, chỉ có Cửu Thiên cảm giác được Liệt hỏa kim thân của mình có gì đó không đúng, sao bên trong ngọn lửa lại mang theo một chút màu đen.
Hắn không thể Luyện khí pháp quyết.
Không quan tâm nhiều như vậy, canh khí che kín toàn