Âm thanh ám muội ở trong phòng vang lên...
Trong phòng ngủ xa hoa theo phong cách Châu Âu phục cổ, người đàn ông mặc áo ngủ, đem người phụ nữ toàn thân mặc đồ trắng ôm vào trong ngực, tay trái ôm lấy eo cô, tay phải giữ chặt gáy cô, một gương mặt tuấn tú đặt ở trên mặt của cô, cái lưỡi nóng rực ở trong miệng làm càn khuấy câu quấn lưỡi cô, tùy ý dùng lực hút mút ngọt ngào của cô, muốn ngừng mà không được hôn càng thêm sâu!
Không đụng chạm không sao, vừa hơi dính những ngọt ngào đã lâu trong ký ức, cùng với cô triền miên khi đó cảm giác tất cả đều tuôn trào lao tới, Đường Hạo Nam đem cô ôm chặt hơn, tay đè lại phần lưng của cô, lực đạo kia như muốn đem cô khảm nhập vào trong thân thể chính mình!
Hạ Nhất Nhiễm quả thực không có cách nào hô hấp, đầu óc vẫn đang một mảnh trống không, mà cảm giác mẫn cảm đã lâu kia, luôn bị cô giấu ở sâu trong thân thể, giờ phút này, giống như bị anh dụ dỗ ra ngoài.
Lý trí từ từ tan vỡ, đầu óc bị cảm xúc chi phối, đôi má nóng lên, tim đập lỡ một nhịp, tại "thình thịch" cuồng khiêu.
"Uh"m..." Từ giữa răng môi phát ra âm thanh ngân nga ám muội, hai chân không còn sức lực, trong hơi thở toàn bộ đều là khí tức nam tính dày đặc trên người anh, hương vị đã lâu, xen lẫn mùi thuốc lá nhàn nhạt.
Phảng phất về tới quá khứ, về tới cái ngày hè kia, ba tháng ngắn ngủn kia..
Đường Hạo Nam cảm giác được cô phản ứng, bụng dưới dâng lên một luồn lửa nóng, làm nụ hôn này càng thêm sâu, mà cô, bị đầu lưỡi anh cuốn hút, cũng nhịn không được lè lưỡi, đáp lại.
Đã bao lâu, không có hôn môi rồi hả?
Cùng anh tách ra bao nhiêu lâu, liền có bấy nhiêu lâu không cùng đàn ông thân mật như vậy.
Đường Hạo Nam cảm giác được cô đáp lại, trong lòng một trận kích động, cực kỳ ngạc nhiên, lại có một tia mừng như điên, mừng như điên rất nhiều, lại có chút cô đơn như vậy...
Đôi môi này, cái lưỡi này, mấy năm nay, đã từng tiếp xúc với bao nhiêu đàn ông?
Nghĩ đến Nini, nghĩ đến chồng của cô, Đường Hạo Nam trong lòng đột nhiên liền không thăng bằng, bỗng dưng đem cô buông ra.
"A......" Hạ Nhất Nhiễm rên rỉ ra tiếng, hai gò má đỏ hồng, hai mắt mê ly, đôi môi đỏ mọng kia bị anh cắn mút cũng sưng lên không ít, hít sâu một cái, ngực đang kịch liệt lên xuống.
Lúc nhìn đến mặt anh, cô như ở trong mộng mới tỉnh, "Anh, anh làm gì vậy?!"
Tại sao xông vào phòng cô? Tại sao cường hôn cô?!
Vừa rồi không phải vẫn luôn hờ hững sao?!
Đường Hạo Nam dương môi, khóe miệng cười có xấu xa, có phần khinh miệt, quay đầu, đánh giá phòng cô, "Anh cả nhà em đâu? Sao lại chỉ có một mình em?"
Anh sâu xa hỏi.
Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt, trong lúc này không rõ ý tứ của anh, chẳng qua giây lát đã hiểu rõ anh là có ý gì, "Anh nói bậy cái gì?!"
Anh vậy mà lại cho rằng cô cùng Đổng Hưng Diễn...
Nhìn dáng vẻ anh khinh miệt, xem thường chính mình, Hạ Nhất Nhiễm tim hung hăng thắt lại, giống như thấy được Đường Hạo Nam trước kia đã từng vứt bỏ cô như chổi nát, cùng người đàn ông lúc trước xem ra thâm tình khiêm tốn, tựa như hai người.
"Anh ra ngoài! Cút!" Cô kích động quát.
Đường Hạo Nam thấy cô dường như phẫn nộ rồi, cảm thấy chính mình có phần quá đáng, "Em vừa rồi, đang đáp lại anh?" Một tay lấy ôm lấy thắt lưng cô, bá đạo giữ chặt, một tay nâng cằm cô, trầm giọng hỏi.
Hạ Nhất Nhiễm nhìn Đường Hạo Nam như vậy, trong lòng giận muốn chết, anh lại bắt đầu không tôn trọng cô rồi, liền biết...
"Đường tiên sinh vừa rồi kích động hôn tôi như vậy, tôi không đáp lại một chút, chẳng phải là cực kỳ không hiểu phong tình sao?" Nhịn xuống lửa giận, cô sâu xa châm chọc, một tay lấy tay anh gạt ra, khóe miệng chứa nụ cười quyến rũ.
Đường Hạo Nam nhìn Hạ Nhất Nhiễm dáng vẻ quyến rũ phong trần, lòng tràn đầy không cam lòng, lập tức lại giữ chặt eo cô, cánh tay khác dán lên lưng cô, đem cô kéo vào trong lồng ngực mình, đôi gò bông đảo no tròn căng đủ trước ngực cô bị đè ép vào ngực anh, cọ xát ra dục hỏa ám muội.
"Nếu như vậy, đêm nay liền theo người chồng trước này ôn chuyện xưa đi!" Khóe miệng anh ôm lấy nụ cười tà mị, nhìn cô trong ngực mình, có kích động muốn lập tức đem cô ăn sạch!
Hạ Nhất Nhiễm không nghĩ tới anh còn có thể đùa giỡn lưu manh với chính mình như vậy, dáng vẻ phong lưu tà mị của anh lúc này, cực kỳ đáng giận, "Anh không biết có câu, ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ sao? Tôi đối với người đàn ông đã từng chơi qua không có hứng thú, ra ngoài."
Cô lãnh đạm nói, hai mắt nhìn thẳng khuôn mặt tuấn tú của anh.
"Đối với đàn ông đã từng chơi qua không hứng thú? Vậy chưa dùng qua liền có? Hạ Nhất Nhiễm, em đã quên chính mình là quả phụ muốn thủ tiết rồi hả?" Nghĩ đến cô cùng Đổng Hưng Diễn có ám muội, Đường Hạo trong lòng ghen tuông đến quên mất chuyện lúc trước cô tình nguyện bị thuốc kích dục hành hạ muốn chết, cũng không chịu bị anh đụng chạm!
Hiện tại, lại có thể tùy tùy tiện tiện cùng đàn ông khác như vậy sao...
Hạ Nhất Nhiễm nhìn Đường Hạo Nam như vậy, đột nhiên giống về tới trước kia, anh đáng giận như vậy, luôn thích nói chút lời nhục nhã lời cô.
"Chẳng lẽ anh không biết, quả phụ rất tịch mịch sao?" Cô cười phản bác, "Đường tiên sinh, tôi đối với đàn ông có bạn gái lại càng không hứng thú, mời anh khẩn trương đi đi, miễn cho tất cả mọi người đều xấu mặt!"
Trên người anh lại vẫn mặc áo ngủ đó, để cho bạn gái nhỏ kia của anh nhìn đến, chẳng phải lại được hiểu lầm à!
"Hạ Nhất Nhiễm!" Đường Hạo Nam cắn răng, gầm nhẹ tên cô, gắt gao trừng mắt cô, không chịu buông tay.
"Đường Hạo Nam, anh rốt cuộc có ý gì? Trước đã cùng tôi phân rõ giới hạn, hiện tại lại tới quấy rầy tôi!" Cô hừ lạnh, phần hảo cảm trước đó dành cho anh, hiện tại cái loại hảo cảm này đã không còn sót lại chút gì.
Anh bị cô nói đến nghẹn họng phải ngậm miệng, đã quyết định buông tha, nhưng nhìn đến cô cùng người đàn ông khác qua lại thân thiết, lại không cam lòng!
Tiếng đập cửa vang lên, Hạ Nhất Nhiễm ngẩn ra, Đường Hạo Nam cũng một dạng, híp con ngươi, ôm cô thêm chặt, "Đã trễ như thế, lại còn hẹn đàn ông?"
Anh châm chọc hỏi.
Hạ Nhất Nhiễm cũng kỳ quái, đã trễ như thế ai lại tới tìm cô?
"Không có quan hệ gì với anh, anh quan tâm làm gì, mau cút về đi!" Cô lãnh đạm nói, ý tứ là, nói anh lại từ ban công nhảy về phòng đi.
Đường Hạo Nam lườm cô một cái, lập tức đi ra cửa, "Anh...!"
Cô lo lắng bị người khác thấy sẽ không tốt, một người đàn ông, mặc áo ngủ, nửa đêm từ phòng cô ra ngoài,
chuyện này nếu như truyền tới Singapore, người con dâu như cô tại Đổng gia làm sao tiếp tục lăn lộn đây?!
Đường Hạo Nam biết ý tứ của cô, cố ý đi đến cửa, thật muốn nhìn là ai hơn nửa đêm tìm đến cô, đồng thời cũng muốn để cho đối phương hiểu lầm.
Khi Hạ Nhất Nhiễm còn không có ngăn lại anh, anh đã mở cửa.
"Không đúng..." Lời An Nhiên nói, bởi vì nhìn đến Đường Hạo Nam mà mạnh cắt ngang, cô ngơ ngác nhìn một người phụ nữ xa lạ đang đứng trong phòng, mà anh mặc áo ngủ đi dép lê.
Hạ Nhất Nhiễm nhìn đến là ai, có chút sửng sốt.
Tuyệt đối không nghĩ tới, người tìm đến cô lại là bạn gái nhỏ của anh!
"Em tới làm gì?" Đường Hạo Nam nhấc chân bước ra ngoài, đối với An Nhiên vẻ mặt còn kinh ngạc trầm giọng hỏi.
Hạ Nhất Nhiễm cái gì cũng chưa nói, càng không giải thích, trực tiếp đem cửa phòng phía sau đóng sầm lại, còn cài luôn chốt khóa.
"Em đến phòng anh không tìm được anh, cho nên tới phòng bên cạnh hỏi một chút..." An Nhiên nhẹ giọng giải thích, "Đường đại ca, cô ấy, là ai vậy?"
An Nhiên nhiều chuyện hỏi, trong lòng có phần mất mác nho nhỏ.
"Cô ấy là vợ trước của tôi." Đường Hạo Nam hỏi thẳng chuyện chính, "Trễ như thế em tới tìm tôi làm gì vậy?"
Anh đứng ở cửa phòng chính mình, nhìn An Nhiên, nhàn nhạt hỏi.
An Nhiên lại vẫn đắm chìm trong những từ "Vợ trước" này, sợ sệt, lúc hoàn hồn, vội vàng lắc đầu, "Không phải, là lo lắng anh ở đất khách sẽ bị mất ngủ, chuẩn bị cho anh một túi thơm cỏ Lavender, để dưới gối, có thể yên giấc!"
An Nhiên đem đồ đang cầm trong tay, giấu sau lưng liền đưa đến phía trước, nắm lấy tay anh, đem một cái túi thơm xinh xắn đặt ở trong lòng bàn tay anh.
Cái túi nhỏ bằng vải bố nhìn thật đáng yêu, dùng dây thừng buộc lại,quấn quanh thành nơ con bướm.
Đường Hạo Nam nhìn mắt, lại nhìn An Nhiên vẻ mặt ôn nhu, lòng có chút xúc động nho nhỏ như vậy.
"Em trở về nghỉ ngơi, anh cũng sớm một chút nghỉ ngơi! Ngủ ngon!" An Nhiên biết điều nói xong, nhanh chóng rời đi, không đi nghĩ xem anh cùng vợ trước của mình có thể có nhen nhóm ám muội gì hay không...
Đường Hạo Nam nhìn bóng lưng An Nhiên biến mất tại góc rẽ, lại nhìn cửa phòng bên cạnh, khóe miệng nhếch lên, là bao lâu không được người khác quan tâm như thế rồi?
...
Ngày hôm sau gặp lại Đường Hạo Nam khi đó, anh giống không biết cô vậy, rất lạnh lùng.
Cô cùng Đổng Hưng Diễn sóng vai đi tới, nhìn anh cùng An Nhiên theo bên người mình lướt qua nhau.
"Em với chồng trước của mình hiện tại thật sự, như là người lạ rồi hả?" Đổng Hưng Diễn tò mò hỏi.
"Đương nhiên!" Cô trảm đinh tiệt thiết trả lời, di động nắm trong, cô vẫn luôn đợi điện thoại của Phương Mặc Ngôn.
Đổng Hưng Diễn nhìn cô dáng vẻ không yên lòng, hỏi hai câu, Hạ Nhất Nhiễm mới nói lo lắng cho con.
"Anh nghe nói, lão phu nhân ngày hôm qua mang theo Nini... Đi trung tâm xét nghiệm ADN, là bệnh viện tư nhân thì phải." Đổng Hưng Diễn trầm giọng nói, chỉ thấy Hạ Nhất Nhiễm sắc mặt nháy mắt trắng bệch rồi!
Đổng Hưng Diễn híp con ngươi nhìn Hạ Nhất Nhiễm, phản ứng của cô, có phần lớn.
"Lão phu nhân đây là làm sao vậy.." Cô lập tức hoàn hồn, giả ngu nói.
"Có thể là đang hoài nghi Nini rốt cuộc cả phải là cháu gái ruột của mình hay không." Đổng Hưng Diễn vẫn là đáng vẻ vui đùa, nói với cô.
Hạ Nhất Nhiễm lòng mạnh căng thẳng, "Anh cả, anh nói giỡn cái gì vậy!" Cô vội vã cười nói, tim lại đang căng lên, vẫn luôn đợi điện thoại cho Phương Mặc Ngôn, anh ta không gọi tới, cô cực kỳ lo lắng Nini, cũng không muốn nghĩ giống như Đổng Hưng Diễn đã nói.
Cô thật không biết Đổng Hưng Diễn có phải đang gạt cô hay không, hay vẫn lại là Đổng lão phu nhân thực mang theo Nini đi kiểm tra DNA rồi!
Hạ Nhất Nhiễm trong lòng bất an không yên, mặt ngoài lại vẫn cùng Đổng Hưng Diễn nói nói cười cười.
...
"A Ngôn, anh xác định lão phu nhân mang Nini đi làm xét nghiệm DNA rồi hả?!" Chạng vạng, Hạ Nhất Nhiễm cuối cùng liên hệ được Phương Mặc Ngôn, trốn ở dưới cây đại thụ bên ngoài tòa lâu đài cổ, lo lắng hỏi.
"Trước mắt xem ra, không sai! Tôi đang nghĩ biện pháp làm thế nào sửa kết quả, nếu để cho lão phu nhân biết sự thực, người liền phiền toái rồi!"
"A Ngôn, tôi hiện tại không thể quay về, liền tính lập tức trở lại cũng phải hai ba ngày, đến lúc đó kết quả khẳng định đã có, hiện tại chỉ có thể cầu xin anh, giúp tôi nghĩ nghĩ biện pháp rồi!" Hạ Nhất Nhiễm vội vàng nói, cô không phát hiện, Đường Hạo Nam cách đó không xa đang đi đến gần, đem lời của cô nghe được rõ ràng.
Cùng Phương Mặc Ngôn kết thúc trò chuyện, Hạ Nhất Nhiễm lo lắng, lập tức tìm kiếm số máy của Lục Ngộ Hàn.
Không biết anh có thể giúp giải quyết chuyện gấp rút này hay không, nghĩ biện pháp đem kết quả sửa lại.
"Nhiễm Nhiễm, như thế xem ra, Nini căn bản không phải con của con cùng người chồng đã qua đời?!" Liền biết Lục Ngộ Hàn sẽ hỏi như thế, Hạ Nhất Nhiễm trước khi gọi cú điện thoại kia liền chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi.
"Cậu... Hiện tại không phải thời điểm thích hợp thảo luận chuyện này, con thực vội, nếu để cho Đổng lão phu nhân biết, con sẽ rất khó..." Hạ Nhất Nhiễm lo lắng nói, lúc đó, giày da màu đen ánh vào rèm mắt, cô ngẩng đầu, liền thấy được Đường Hạo Nam khuôn mặt tuấn tú đang chứa đầy vẻ lạnh lùng.