Xe dừng ở ven đường, đối mặt Hạ Cận Nghiêu ánh mắt đầy vẻ không thể tin, Hạ Nhất Nhiễm ngược lại lãnh yên tĩnh.
"Đúng, tôi đã giết người, cho nên tôi muốn gặp Đường Hạo Nam, giao bọn nhỏ cho anh ấy." Thuận tiện nhìn xem Đường Hạo Nam sống thế nào, chẳng qua nửa câu sau, Hạ Nhất Nhiễm không thể nói ra miệng.
Từ khi Đổng Hưng Á nói câu nói kia Đường Hạo Nam chính mình đều đã tự thân khó bảo toàn, Hạ Nhất Nhiễm gần như không có ngủ một giấc ngủ ngon, cô mỗi ngày đều đã nghĩ đến Đường Hạo Nam có phải lại gặp khó khăn gì hay không, chính mình một người trốn đi giải quyết vấn đề.
Anh luôn là như thế này, để cho cô lo lắng, nhưng cũng để cho cô bất lực.
"Tôi biết rõ, tôi sẽ cố gắng liên hệ anh ấy, nói thật, tôi hiện tại cũng không phải cực kỳ thuận tiện đi gặp anh ấy, chị trước không cần hoảng, đem toàn bộ mọi chuyện cùng tôi nói một lần, nhìn xem có thể lén giải quyết hay không."
Hạ Cận Nghiêu mạnh thở dài một hơi, bỗng nhiên có cảm giác thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi, chuyện của Đường Hạo Nam cùng Hạ Nhất Nhiễm, anh xem ở trong mắt đều đã cảm thấy mệt. Hai người này đời trước đã tạo nghiệt gì, một đám vận mệnh thật trớ trêu.
Không do dự, Hạ Nhất Nhiễm đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói một lần cho Hạ Cận Nghêu, dù sao Hạ Cận Nghiêu cũng là người quen biết cũ, hơn nữa quan hệ giữa Hạ Cận Nghiêu cùng Đường Hạo Nam rành rành nơi đó, Hạ Nhất Nhiễm tin tưởng Hạ Cận Nghiêu nhất định sẽ đem toàn bộ chuyện chính mình nói với anh ta nói cho Đường Hạo Nam.
"Trong khoảng thời gian này, chị cứ tiếp tục lại căn hộ bên kia đi, nhất định phải chú ý an toàn, không cần tùy tiện mở cửa cho người lạ." Hạ Cận Nghiêu đem Hạ Nhất Nhiễm đưa đến dưới lầu căn hộ của Đường Hạo Nam, hơn nữa cẩn thận dặn dò, dù sao hiện tại Đường Hạo Nam tình trạng không thể sánh bằng lúc trước, khó tránh khỏi sẽ có một đám người đến căn hộ tìm phiền toái.
Anh dặn dò kỹ lưỡng như vậy, cũng là sợ Hạ Nhất Nhiễm không biết tình hình, đưa thân vào phiền toái không cần thiết.
"Tôi biết rõ." Mang theo hai đứa nhỏ xuống xe, một lần nữa trở lại căn hộ tâm tình cũng không phải đặc biệt tốt.
Ý bảo tự mình biết, Hạ Nhất Nhiễm không tiếp tục nhiều lời cùng Hạ Cận Nghiêu.
"Nini, lại đây, mẹ mang con đi tắm rửa." Hạ Nhất Nhiễm vươn tay đem Nini ôm lên, nhìn ánh mắt Nini có chút đờ đẫn, càng thêm lo lắng.
Nini rõ ràng bởi vì chuyện ngày đó kích thích, từ sau ngày đó, vẫn liền không thích mở miệng nói nhiều nữa, cả người có vẻ ngu si đần độn. Hạ Nhất Nhiễm chính mình lại không dám mang theo Nini gặp bác sĩ tâm lí, cô cũng không thể nói với bác sĩ, con gái cô sau khi nhìn đến cô giết người chịu kích thích, cho nên, chuyện này cô vẫn là muốn thương lượng với Đường Hạo Nam một chút.
Nhanh chóng cho Nini cùng William tắm rửa, Hạ Nhất Nhiễm đem hai đứa nhỏ đưa đi phòng ngủ đi ngủ. Rồi sau đó một mình một người cuộn mình ở trên ghế sofa, cô sửng sốt tỉnh táo lại, rồi mới mở TV.
Cô tại trang trại Anh quốc quả thực có thể nói là tách biệt với thế giới bên ngoài, không xem tivi, càng không quan tâm tin tức trong nước, cho nên cô cũng không biết Đường Hạo Nam rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nếu nói Đường Hạo Nam thật sự đã xảy ra chuyện hiểm gì, lấy trình độ quan tâm của truyền thông đối tập đoàn Đế Cảnh, sẽ có đưa tin đi.
Hạ Nhất Nhiễm đem TV mở ra, đem tất cả bản tin liên quan đến Đường Hạo Nam từ khi cô đến trang trại Anh quốc đến giờ, tất cả đều xem qua hết, thật đúng là bị cô tìm được.
"Tập đoàn Đế Cảnh đang được chú ý nhất hiện nay, sau khi trải qua chuyện tất cả đối tác đồng loạt đòi hủy hợp đồng, lại tuôn ra tin tức kinh người, hôm nay rạng sáng một giờ, tại trạm thu phí thành phố Sùng Xuyên, chặn được một đoàn xe nhập hàng của tập đoàn Đế Cảnh, bên trong chứa hai trăm ký ma túy, phóng viên chúng tôi đang ở trước của cục cảnh sát, chuẩn bị tìm hiểu tường tận tình hình..."
Hạ Nhất Nhiễm giật mình trừng lớn hai mắt, sau khi đem bản tin xem kỹ vài lần, mới thật sự tin tưởng lời Đổng Hưng Á, anh Hạo Nam lần này thật sự là tự thân khó bảo toàn rồi.
Tức giận sao? Trách anh ngay từ đầu không chịu nghe cô nói, giữ khoảng cách với Lệ Áo kia, việc đã đến nước này, vẫn lại là đau lòng so với tức giận nhiều một chút.
Nỗi băn khoăn trong lòng vẫn không giải được ở một khắc này tan biến tất cả, tại sao Đường Hạo Nam không nói không rằng đã rời khỏi trang trại Anh quốc, hơn nữa đem toàn bộ tài sản đều đã chuyển sang tên cô, thì ra cũng giống như suy nghĩ của cô, anh muốn đảm bảo cho cô cả đời này có cuộc sống áo cơm không lo, nhưng mà lý do làm chuyện này thật khiến Hạ Nhất Nhiễm không ngờ.
Thì ra cũng không phải muốn buông tay cô, cho nên mới cho cô cùng các con phí chia tay.
Hiểu lầm này, quả thực là đem tình cảm của cô cùng Đường Hạo Nam đẩy đến trên đường cùng.
Giật mình quay đầu, mới phát hiện hai người bọn họ đều đã vì gánh vác hứa hẹn ban đầu của chính mình, không phải nói tốt tin tưởng lẫn nhau sao, không phải nói tốt đời này đều sẽ không buông tay nhau, mặc kệ gặp được chuyện gì đều phải cùng đối mặt sao?
Trong lòng giống như nổi lên một lửa lớn, Hạ Nhất Nhiễm khẩn cấp muốn gặp được Đường Hạo Nam, hiện tại đi tìm Hạ Cận Nghiêu, anh ta chắc biết anh Hạo Nam đang ở nơi nào đi.
Vươn tay lấy áo khoác, nhưng mà khi đi tới cửa lại lộ vẻ do dự, quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt, Hạ Nhất Nhiễm bỗng nhiên buông tha ý nghĩ muốn ra cửa.
Hai đứa đứa nhỏ còn ngủ trong nhà, lúc này rời đi, cô không thể an tâm.
Bệnh viện...
Lúc Hạ Cận Nghiêu đẩy cửa đi vào phòng bệnh, Đường Hạo Nam còn chưa ngủ, trên giường bệnh đang mở bàn ăn, mặt trên đặt một máy tính, Đường Hạo Nam
tay phải nắm chuột, nhíu mày nhìn màn hình máy tính, không biết suy nghĩ cái gì.
"Tôi còn tưởng rằng anh ngủ rồi." Đem áo khoác trên người cỡi ra, Hạ Cận Nghiêu vươn tay xoa xoa huyệt Thái Dương, anh ta hiện tại vừa thấy đến Đường Hạo Nam lại vẫn ở trên giường bệnh liền cảm thấy đau đầu.
Thật sự là tạo nghiệt mà, một người đàn ông lúc trước khí phách như vậy, bị ép liên tục bại lui, đến tình cảnh như hiện giờ.
"Còn không có, cậu lại đây xem cái này đi, đây là đoạn ghi hình ngày đó tại trạm thu phí."
"Loại chuyện này vẫn lại là giao cho em trai tôi xử lý đi, tôi cảm thấy chỉ số thông minh của anh hiện tại cũng làm không được Holmes." Bốp một tiếng đem Laptop trước mặt Đường Hạo Nam đóng lại, Hạ Cận Nghiêu trong giọng nói khó tránh khỏi có ý châm chọc Đường Hạo Nam.
Dù sao bị một người phụ nữ như Lệ Áo lừa cũng không phải chuyện vinh dự gì.
Đường Hạo Nam bình thường cực kỳ sĩ diện bây giờ lại bất ngờ không có phản bác, anh nhíu lông mày, thuận thế dựa vào gối đầu ở sau lưng. "Nói đi, muộn như thế, sao cậu còn nhớ tới tìm tôi." Hạ Cận Nghiêu phải xử lý cục diện rối rắm của tập đoàn Đế Cảnh thanh danh đang tổn hại, vẫn còn phải bận tâm kinh doanh ở Bắc Kinh bên kia, cả người đã bận đến sứt đầu mẻ trán, nếu không phải có chuyện gì đặc biệt quan trọng, anh ta hẳn không tới bệnh viện.
"Còn không phải là vì chuyện của vị kia nhà các người à."
"Nhiễm Nhiễm xảy ra chuyện gì?" Vừa nhắc tới là chuyện có liên quan đến Hạ Nhất Nhiễm, Đường Hạo Nam nháy mắt có tinh thần hẳn lên, thần sắc cả người cũng trở nên nghiêm túc.
"Cô ấy về nước anh biết không?" Hạ Cận Nghiêu thở dài một hơi.
"Không biết." Anh quả thật không biết, trước vẫn để cho Hứa Thành cùng trang trại Anh quốc bên kia giữ liên lạc, hai ngày này Hứa Thành bị Hạ Văn Sơn kêu đi hỗ trợ, cũng không có thời gian báo cáo với anh tình hình của Hạ Nhất Nhiễm.
Sao cô ấy lại về nước rồi? Dùng ánh mắt ý bảo Hạ Cận Nghiêu tiếp tục nói, sắc mặt Đường Hạo Nam đã không phải rất tốt.
Anh đương nhiên biết Nhiễm Nhiễm đã hiểu lầm chính mình, anh vốn dĩ tính toán lợi dụng hiểu lầm này, để cho Hạ Nhất Nhiễm ngoan ngoãn đợi ở trang trại Anh quốc, không muốn trở về.
Không nghĩ tới cô vẫn lại là trở về, Đế Cảnh hiện tại đã cực kỳ căng thẳng, căn bản là không có dư thừa tài lực cùng nhân lực đi khống chế tin tức truyền thông trong nước, nói cách khác, Nhiễm Nhiễm chỉ muốn về nước, tất nhiên đã biết Đế Cảnh đã xảy ra chuyện.
"Cô ấy nói cô ấy giết người, tại trang trại Anh quốc giết Đổng Hưng Á ý đồ mang rời đi, Nini cũng bị dọa sợ, hiện tại trạng thái cũng không tốt, cô ấy nói bóng nói gió cũng muốn hỏi tôi anh đã xảy ra chuyện gì, tôi chưa nói, nhưng mà anh cũng biết, cô ấy đã về nước, tin tức liền giấu diếm không xong rồi."
"Vậy cũng không sao cả, hiện tại quan trọng là giải quyết chuyện Nhiễm Nhiễm giết người, không thể để..." Đường Hạo Nam nói tới đây dừng một phen, Hạ Cận Nghiêu đã hiểu ý.
"Cũng không phải là không thể được, này phải xem vụ án Anh quốc bên kia thế nào, nếu là đã tra được Hạ Nhất Nhiễm, hơn nữa đã ra lệnh bắt mà nói, sợ là không có khả năng xoay chuyển rồi."
"Cảnh sát Anh quốc sao có khả năng tích cực xử lý vụ án Trung Quốc, chuyện này tôi sẽ để cho Hứa Thành đi làm, đến lúc đó có dùng người của cậu bên đó..." Đường Hạo Nam nói tới đây, bỗng nhiên có chút nói không được. Anh cả đời cao cao tại thượng quen, chưa từng có thời khắc cô đơn như vậy, có chuyện gì đều yêu cầu anh em tốt giúp bản thân làm.
Hạ Cận Nghiêu giúp bản thân anh chống đỡ được công ty, lại vẫn cố gắng giúp anh tẩy thoát tội danh, đã thực không dễ, mà chính anh, bây giờ còn đang cầu anh em giúp đỡ.
"Nghĩ cái gì vậy? Người nào không có lúc sa sút, hôm nay tôi đưa tay giúp anh, chờ sau này anh trở mình vực dậy, nhớ đối tốt với tôi là được!" Ở trên vai Đường Hạo Nam vỗ một cái tát, Hạ Cận Nghiêu trực tiếp từ bên cạnh giường anh ngồi xuống, cố gắng muốn giảm bớt không khí áp lực này một chút.
"Đại ân không lời nào cảm tạ hết được." Qua rất lâu, Đường Hạo Nam có chút trầm thấp nói ra những lời này, anh không giỏi nói lời cảm ơn, chỉ cần anh em hiểu nhau là tốt rồi.
"Còn nữa!" Hạ Cận Nghiêu vươn ra một bàn tay, làm bộ muốn vỗ vào trên ngực Đường Hạo Nam, Đường Hạo Nam trầm mặc, Hạ Cận Nghiêu lúc này mới buông lỏng nắm đấm, giống như là thời trẻ tuổi ngông cuồng, Hạ Cận Nghiêu hai tay ôm ở sau đầu dựa vào Đường Hạo Nam nằm xuống.
"Nói thật, anh không muốn gặp vợ mình sao? Tôi thấy anh nhớ bọn họ sắp muốn điên rồi."
Đường Hạo Nam trầm mặc.
Hạ Cận Nghiêu dùng bả vai đụng phải chạm bả vai Đường Hạo Nam. "Được rồi! Đừng giả vờ, anh rõ ràng so bất kỳ ai đều rất nhớ cô ấy. Tại sao cần phải ra vẻ không cần, ngày mai tôi liền đem cô ấy cùng bọn nhỉ đến đây, vừa lúc mang theo Nini đi xem bác sĩ tâm lí một chút." Nói xong, Hạ Cận Nghiêu thật giống như được Đường Hạo Nam đồng ý, từ giường bệnh nhảy xuống, cũng không quay đầu lại rời đi.
Đường Hạo Nam kìm nén một lúc, bỗng nhiên cười cười, được rồi, gặp thì gặp đi, vừa lúc anh cũng nhớ cô rồi.