"Khắc Lạc Duy, cảm giác như thế nào?" Ma vương hỏi người trong lòng, vẻ mặt cười đắc ý thỏa mãn. Dược của Thượng Quan Khiêm thật tốt dùng a, Khắc Lạc Duy căn bản không có một chút đau đớn.
"Không sai." Tình hình qua đi làm cho Khắc Lạc Duy ngã vào trong lòng Ma vương, thân thể quyện thái, □ (?) dư vị còn lưu lại, thanh âm có điểm khàn khàn, nhưng có mị hoặc khác. Kỹ xảo của Ma vương quả thật không sai, hơn nữa có dược vật của Khiêm, thời điểm tiến vào căn bản không có cảm giác đau đớn, tổng thể cảm giác tốt lắm, đây là Khắc Lạc Duy thành thực đánh giá.
Dưới chăn, hai người thân thể như trước cuốn cùng một chỗ. Xúc cảm ôn nhuyễn trong lòng, lửa nóng còn tại trong cơ thể đối phương, đối phương bản năng co rút lại, một lần như thế nào có thể thỏa mãn Ma vương lòng tham không đáy.
"Vậy lại đến một lần." Nói xong liền giật giật thắt lưng của mình.
Khắc Lạc Duy khinh ngâm một tiếng, Ma vương động tác này vừa vặn đụng tới địa phương mẫn cảm.
Không đợi Khắc Lạc Duy nói ra lời gì, Ma vương liền ngăn chặn môi Khắc Lạc Duy, bắt đầu lại một lần nữa hoạt động tàn sát bừa bãi.
......
"Khắc Lạc Duy, mệt mỏi sao?" Ma vương nhìn người ở trong lòng mình nhắm mắt, hỏi.
Khắc Lạc Duy vô lực đáp lại, từ từ nhắm hai mắt ở trong lòng Ma vương, không nghĩ nói chuyện, y cũng không biết làm loại chuyện này sẽ mệt như vậy, tứ chi mềm yếu, thân thể không nghĩ động. Lúc này đây, y hoàn toàn đã biết cái gì là □ (?). Dĩ vãng thời điểm khống chế không được dục vọng, y cũng sẽ tìm người thư giải, bất quá là phát tiết dục vọng, chưa nói tới cái gì khoái cảm cùng □ (?), cũng không hiểu được vì sao nhiều người đối việc này làm không biết mệt như vậy. Hiện tại y đã biết, nhiệt độ cao thiêu đốt lý trí kia, trong đầu trống rỗng, chỉ có thể đi theo đối phương chìm nổi, trạng thái không chịu mình khống chế như vậy, Khắc Lạc Duy không thích, nhưng không cách nào phủ nhận sung sướng tuyệt vời kia rất thoải mái, làm cho người ta trầm mê.
Nhưng, y là Khắc Lạc Duy • Bái Luân • Hải Nhân Lợi Hi, Vô Xá Nhiễm Huyết Quý Công Tử, tuyệt đối sẽ không trầm mê như thế, khoái hoạt, y thừa nhận, cũng sẽ không lưu luyến loại cảm giác này, nếu Ma vương không phải đồng bạn của y, làm cho y sinh ra không khống chế được như vậy, y sẽ giết Ma vương. Bất quá, cũng bởi vì Ma vương là đồng bạn của y, y cho phép hành vi của Ma vương, y hiểu được hưởng lạc cũng không phản đối Ma vương làm cho y thoải mái. Bất quá, Y Tư Đặc La, ngươi đến tột cùng phải làm bao nhiêu lần?
Cảm giác được thứ gì đó trong cơ thể lại có vài phần rục rịch, Khắc Lạc Duy mở mắt ra, "Ngươi đủ chưa?" Thanh âm rất thấp nhược, căn bản không có một chút lực uy hiếp, ngược lại có loại dụ hoặc mời chào.
"Không đủ." Ma vương càng thêm làm càn, tay ở trên lưng Khắc Lạc Duy kỹ xảo trượt, làm cho Khắc Lạc Duy run một chút.
Khắc Lạc Duy cũng không biết nguyên lai thân thể của mình mẫn cảm như vậy.
"Vĩnh viễn cũng không đủ." Ma vương lẩm nhẩm một chút, toàn thân đặt tại trên người Khắc Lạc Duy, làm cho lửa nóng của mình càng thêm xâm nhập. Chính mình ngu xuẩn, đã sớm có thể có được thân thể này, lại bởi vì quá mức cẩn thận mà lãng phí nhiều thời gian như vậy, càng nghĩ càng không cam lòng. Tư vị tốt đẹp như vậy, chính mình thế nhưng không sớm một chút hưởng thụ đến, mà một khi hưởng thụ được, lại như thế nào sẽ buông tha. Một lần lại một lần, vĩnh viễn cũng không chán ngấy.
Khắc Lạc Duy, ngươi cũng biết thân thể của ngươi có bao nhiêu mỹ vị, làm cho ta muốn ngừng mà không được, hai má ửng đỏ kia, con ngươi đen thủy sắc xâm nhiễm kia, tóc đen phân tán kia, rên rỉ say lòng người kia, bộ dáng say mê lạc lối kia, làm cho lý trí của ta toàn bộ biến mất, những điều này bởi vì ta mà hiện ra, chỉ có ta mới có thể nhìn đến, nội tâm độc chiếm cùng sung sướng, làm cho ta càng thêm điên cuồng. Bị thân thể của ngươi gắt gao bao lấy, cảm giác nóng bỏng chặt chẽ kia khiến ta rốt cuộc vô lực tự hỏi cái gì, ngươi trầm mê trong đó, mà ta cũng bị ngươi làm cho mất đi lý trí, không ngừng tác cầu, rõ ràng muốn ôn nhu, lại cuồng loạn như vậy.
Ta từng ôm qua vô số người, nhưng duy nhất khiến ta mất đi lý trí chỉ có ngươi, khiến ta trầm mê chỉ có ngươi. Sung sướng vô thượng kia làm cho ta thực tủy tri vị, không bao giờ có khả năng trở lại tình huống đơn thuần ôm ngươi nữa, lý trí cùng dục vọng dày vò, lý trí đã muốn sẽ không còn thắng lợi.
Làm càn tác cầu, do không biết thời điểm tiếp theo là bao giờ, ngươi không phải Mộc Cảnh đơn thuần, muốn đem ngươi dụ dỗ trên giường thật không dễ dàng, ngươi là Vô Xá Nhiễm Huyết Quý Công Tử, cường giả đứng trên đỉnh cao của Đại vị diện, ta không có năng lực bắt buộc ngươi.
Cho nên, Khắc Lạc Duy, tha thứ lòng tham không đáy của ta, hơn nữa, ngươi cũng rất thoải mái không phải sao?
Thời gian đã muốn không trọng yếu, Ma vương tham lam rốt cuộc làm cho Khắc Lạc Duy có thực lực như vậy cũng mệt mỏi ngã xuống, ngủ mất.
Thời điểm Khắc Lạc Duy mở mắt ra, là ở trong bồn tắm, sau lưng dựa vào trong ngực Ma vương.
"Tỉnh." Thanh âm Ma vương từ sau lưng truyền đến.
"Ân." Khắc Lạc Duy đơn giản đáp lại, thân thể quyện thái, làm cho y không nghĩ nói chuyện.
Nụ cười của Ma vương nếu bị Khắc Lạc Duy nhìn đến, như vậy Khắc Lạc Duy nhất định sẽ có ý niệm đặc huấn Ma vương một lần nữa trong đầu.
Ma vương lúc này đây quy củ ôm Khắc Lạc Duy, thân thể Khắc Lạc Duy đã muốn bị Ma vương rửa sạch qua, lửa nóng cũng rời khỏi thân thể Khắc Lạc Duy, tuy rằng Ma vương thật không muốn, nhưng Khắc Lạc Duy quả thật vô lực lại thừa nhận nữa, làm người yêu Khắc Lạc Duy, như thế nào có thể khiến cho Khắc Lạc Duy khó chịu, chính mình cũng thật là, như thế nào sẽ không khắc chế một chút, ôn nhu một chút, như vậy Khắc Lạc Duy sẽ không mệt mỏi như vậy, Khắc Lạc Duy cũng lạ, vì sao mỹ vị như vậy, làm cho lý trí của mình hoàn toàn biến mất, căn bản dừng không được. Bất quá, phải bổ bổ cho Khắc Lạc Duy a, như thế nào mới vài lần sẽ ngất xỉu mất.
Trong lòng ôm lấy là người chính mình yêu, trong tay đụng chạm đến là da thịt nhẵn nhụi kia, trong mắt nhìn thấy là, hôn ngân tinh tế dày đặc đã muốn chuyển tím trên da thịt trắng nõn kia, toàn bộ đều là chính mình lưu