Lai Ngang • La Lam cùng La Lam gia chủ kinh hãi, người này thời điểm nào tiếp cận bọn hắn.
Còn không chờ bọn hắn nói cái gì, một cỗ kiếm khí nhằm phía vườn hoa hồng, hoa hồng mảnh mai bị kiếm khí phá hỏng, đóa hoa phi vũ, thân gãy, thổ nhưỡng tẩm bổ cho chúng cũng bị cắt, một mảnh hỗn độn.
Cỗ kiếm khí này chém vào đại địa, hoa bị tàn phá, nhìn qua thật đau xót như vậy, nhưng trong phân đau xót này lại hàm chứa khủng bố, thổ địa bị tàn sát bừa bãi, lộ ra thi thể ban đêm dị vùi lấp, bây giờ còn đầy đủ, chỉ một đêm mà thôi, sắc mặt cứng ngắc trắng xanh, nhìn không ra dung mạo nguyên lai, bởi vì đôi mắt, lỗ tai, còn có miệng trống rỗng đều là bùn đất đậm màu, hỗn tạp trước thân hoa lục sắc lộ ra.
Lai Ngang • La Lam cùng La Lam gia chủ bởi nguyên nhân là đạo kiếm khí này, lực chú ý chuyển dời đến bên bụi hoa đó, nhìn đến trường hợp như vậy, tự nhiên không thoải mái, bọn họ không phải không nhìn thấy thi thể người, nhưng loại thi thể này bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp, thân thể bị hãm trong bùn đất, ngũ quan bị hoa xuyên thấu qua, ánh sáng màu xanh trắng, thịt hơi hư thối một chút,so với xương khô càng thêm ghê tởm hơn, dạ dày bắt đầu không thoải mái. (Sak! Làm đến mấy đoạn như thế này nữa chắc chết mất! -_-b)
"Cho nên nói, ngươi như thế nào có thể ở loại địa phương này nuốt trôi các thứ, uống được trà." Một thanh âm nổi giận gầm rú, "Cho dù chỉ có ngươi, làm gì lại khiến cho chủ tử ở nơi này uống trà."
"Phong cảnh đẹp." Thanh âm hoa mỹ không nhìn đến hình dạng nơi mặt đất, thoải mái nói, không có bị ảnh hưởng gì.
"Thế này mà kêu phong cảnh đẹp!" Không cần nhìn, cũng biết người nói chuyện nhất định đang chỉ vào mặt đất khủng bố, chất vấn người nào đó.
"Trước khi ngươi làm biến thành như vậy, phong cảnh quả thật rất đẹp." Thanh âm hoa mỹ vẫn thoải mái như trước, "Bất quá, như vậy cũng không tệ, thi thể xanh trắng, cánh hoa hồng các màu, bùn đất đậm màu, thân hoa lục sắc, một mảnh điểm hồng trải dài, suy tàn mà lại hắc ám mỹ lệ." Thanh âm hoa mỹ giống như tán thưởng.
Thanh âm phẫn nộ tựa hồ bị đả kích, thật lâu không thể nói ra cái gì.
"Doro tiên sinh, đây là lần thứ hai ngươi phá hỏng hoa viên của ta, thỉnh trả bồi thường giá một ngàn kim tệ." Thanh âm hoa mỹ thông báo cho người nào đó biết.
"Cái gì?" Lần này không phải phận nộ quát to, mà là không thể tin được nói, sau đó phủ định, "Ta không thừa nhận, tuyệt không thừa nhận, hơn nữa ngươi không phải thích loại cảnh sắc này sao? Ta biến chúng thành như vậy ngươi hẳn nên cảm tạ ta mới đúng."
Lai Ngang • La Lam và La Lam gia chủ sẽ không nhìn thấy, có hai Ma tộc ở thời điểm Doro nói ra lời này, trong mắt lưu chuyển vui mừng, Doro, rốt cuộc cũng thông minh, hiểu được biện giải cùng phản kích.
Đáng tiếc đối thủ của hắn quá cường đại.
"Ta không phải biến thái, như thế nào sẽ thích loại cảnh sắc này." Thanh âm hoa mỹ lạnh lùng phản kích.
"Ngươi không phải vừa mới nói không tệ đó thôi?" Doro tiếp tục kêu lên.
"Đó là vấn đề phong cách, ta không thích loại phong cách này." Thanh âm hoa mỹ nói như thế, thẩm mỹ quan của y thật bình thường, Vô Xá tuy rằng chế tạo không ít hình dạng, nhưng chính bọn họ sẽ không thưởng thức, mọi người đã chết, một mảnh hài cốt thi thể, có cái gì đáng giá thưởng thức, nói đơn giản, chính là không có giá trị, ngay cả liếc mắt nhìn một cái đều không cần thiết.
"Tốt lắm, Doro, ngươi quả thật nên bồi thường." Thanh âm từ tính trầm thấp mang theo điểm ma tính, làm cho người ta nhịn không được run rẩy.
"Dạ." Không dám vi phạm, thanh âm có chút không cam lòng.
"Đừng quên giấy tờ ngươi ký qua." Thanh âm hoa mỹ nhiệt tâm nhắc nhở. Thuận lợi làm người nào đó cứng ngắc, nhớ tới mấy thứ chính mình ký hạ.
"Khắc Lạc Duy cũng không nên trêu đùa Doro." Thanh âm từ tính nói.
"Ta cao hứng." Thanh âm hoa mỹ bất vi sở động.
"Ngươi..." Cho tới giờ thanh âm phẫn nộ ở trong lại bỏ thêm mãnh liệt không cam lòng cùng oán hận, lại ngại thứ gì, không dám phát tác.
"Tốt lắm, Khắc Lạc Duy tiên sinh, ngài tựa hồ có khách nhân." Có một thanh âm gia nhập vào đó, ngăn chặn người nào đó phẫn nộ, cũng nhắc nhở.
"Brad đi làm chuyện của ngươi đi, để cho bọn họ tiến vào." Khắc Lạc Duy nói thẳng.
"Dạ, chủ nhân." Brad tránh qua một bên, rời đi.
Lai Ngang • La Lam cùng La Lam gia chủ giống nhau đi đến phương hướng có thanh âm, nhìn một mảnh thi thể, sắc mặt cũng không được tốt, thứ này là người hôm qua đi, hôm nay phát hiện chỉ có mẫy cỗ, còn lại hẳn đều ở trong này.
Hai người đi vài bước, nghênh diện hướng tới là một nam nhân khuôn mặt tuấn mỹ mang theo trí tuệ. Liếc mắt nhìn bọn họ một cái, chỉ đơn giản điểm đầu, nhưng che dấu không được kiêu ngạo trong mắt, cùng sự khinh thường đối bọn họ. Không có dừng lại nhiều, nam nhân này đuổi theo Brad, cùng nhau rời đi.
Lai Ngang • La Lam cùng La Lam gia chủ nhận ra nam nhân kia, phong hệ pháp sư thắng Ái Toa công chúa. Ngục dong binh đoàn ở nơi này, khó trách ám sát ngày hôm qua vô dụng. Lai Ngang • La Lam cao hứng, Địch Á không có việc gì, La Lam gia chủ điều chỉnh lại cảm xúc, tiếp tục đi về phía trước.
Chuyển qua ngã rẽ, liền thấy được mục tiêu của bọn họ, một nam nhân tóc màu vàng rám nắng tức giận đứng ở sau lưng nam nhân tóc đen tà mị, ngươi đưa lưng về phía bọn họ, có tóc quăn hắc sắc.
"Địch Á..." Lai Ngang • La Lam nhịn không được khẽ gọi.
"Khắc Lạc Duy, Bái Luân, hoặc là Hải Nhân Lợi Hi tùy tiện chọn một cái." Thanh âm người đưa lưng về phía bọn họ vang lên, xoay ngươi lại, nhìn bọn họ, trên dung nhan hoa mỹ trương dương, nhìn không ra thất thố gì, bình tĩnh như vậy, bình tĩnh như thường.
Lai Ngang • La Lam cười khổ, đúng vậy, Địch Á đã từ bỏ tên trước kia của y, y hiện tại là Khắc Lạc Duy • Bái Luân • Hải Nhân Lợi Hi, không phải Địch Á • La