La Lam gia chủ đồng ý, Khắc Lạc Duy từ cái hộp để trên bàn lấy ra một phần văn kiện, đặt lên.
"Đây là giấy cược, sau đó thỉnh ký vào đây." Khắc Lạc Duy lại từ trong hộp lấy ra một phần văn kiện khác đặt ở trên bàn.
Nội dung là Khắc Lạc Duy • Bái Luân • Hải Nhân Lợi Hi lấy mười triệu trả sinh hoạt phí, giáo dục phí, bồi dưỡng phí cùng một loạt phí dụng của Địch Á • La Lam từ trước đến nay.
La Lam gia chủ cẩn thận xem xét, sau đó từ trong không gian trang bị xuất ra một cái bút, làm một đại nhân vật, có khả năng gặp được tình huống phải ký tên, như thế nào có thể không mang giấy bút tùy thân, văn kiện không có vấn đề, La Lam gia chủ ký tên, lại xuất ra khắc ấn gia tộc, đóng dấu, hoàn thành.
Cầm lại giấy cược, nhìn thoáng qua, thả vào trong không gian trang bị.
Khắc Lạc Duy cũng không đọc, trực tiếp đem văn kiện La Lam gia chủ ký trả vào hộp. Nói thật, Khắc Lạc Duy đối với giấy tờ ký kết, kỳ thật một chút cũng không tín nhiệm, chỉ cần ngươi đủ cường, tùy thời đều có thể xé bỏ, loại chuyện này, Khắc Lạc Duy gặp qua không ít. Bất quá, hiên tại trong Đại vị diện, cũng không có mấy người dám xé bỏ văn thư cùng Vô Xá Nhiễm Huyết Quý Công Tử –– Khắc Lạc Duy • Bái Luân • Hải Nhân Lợi Hi ký kết, danh dự của Khắc Lạc Duy trong số thương nhân ở Đại vị diện vẫn là rất tốt, ít nhất y chưa bao giờ chủ động bội ước.
Theo cách nói của Khắc Lạc Duy đối với việc này, thì đều là vì lợi ích lâu dài. Bất quá, nói tóm lại, Khắc Lạc Duy thực hiện như vậy ở Đại vị diện rất chính xác, ít nhất mấy người so với y, Khắc Lạc Duy trong số các thương nhân có được danh dự, hơn nữa thương nhân ở Đại vị diện cũng không dám lừa gạt Khắc Lạc Duy, dù sao y cũng có thực lực, cho nên Khắc Lạc Duy tuy rằng ở trong Đại vị diện không có thương hội lớn mạnh gì, chỉ giao dịch cá nhân, nhưng trong số các thương nhân ảnh hưởng cũng không kém. Dù sao một khi đắc tội Khắc Lạc Duy, chính là đắc tội Vô Xá, đắc tội Vô xá chỉ có một kết cục giết không tha.
Khắc Lạc Duy đối mặt với tầm mắt của La Lam gia chủ, tiếp tục uống trà, ngắm hoa viên, quả nhiên đây không phải phong cách thưởng thức của mình, thật khó nhìn.
"Đóng băng." Thản nhiên một tiếng, một mảnh hắc ám tàn mĩ bị đông lại, nhan sắc trong suốt phô bày trên đại địa, hoa hồng ở trong gió lay động cũng nhiễm thượng sắc sương.
"Phá hủy." Thêm một tiếng, nhan sắc trắng noãn vỡ vụn, từng mảnh băng bay múa giữa không trung, đây là vẻ đẹp của băng tuyết mà người ở thế giới này chưa bao giờ nhìn thấy, lay động, trong sáng, tinh thuần mà mỹ lệ.
Mọi người si ngốc nhìn cảnh đẹp như thế, không có chú ý tới, thi thể xấu xí dơ bẩn kia đã không còn, chúng đều biến thành một bộ phận trong mảnh tuyết trắng này.
"Băng chi liên." Lại một tiếng, đại địa lại bị đông, không phải san bằng, mà hóa thành một đường mòn, có cầu thang nho nhỏ, một tòa băng sơn tinh xảo đứng sừng sững nơi đó, phía trước nở rộ vô số đóa băng liên hoa, vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết.
Khắc Lạc Duy vừa lòng, sau đó tiếp tục uống trà, thế này mới phù hợp mỹ học của mình.
"Rất đẹp." Ma vương vĩ đại tán thưởng nói, hắn chưa bao giờ nhìn thấy đóa hoa mỹ lệ như thế, trong trẻo nhưng lạnh lùng có vài phần cao ngạo, mang theo vài phần thần thánh không thể khinh nhờn, tư thái kia rành rành là mảnh mai, lại có vẻ kiên cường như vậy. "Băng chi liên, ta bắt đầu thấy thích thứ này." Ma vương cũng thử chế tác, Thủy hệ ma pháp dao động bốc lên trên tay, sau đó độ ấm bắt đầu giảm xuống, băng bắt đầu hình thành, Ma vương có lực không chế tinh chuẩn và cường đại, ở trên tay chính mình ngưng kết ra một đóa băng chi liên.
La Lam gia chủ cùng Lai Ngang • La Lam đề phòng nhìn Ma vương, ma lực khổng lồ như thế, tuyệt đối không thua Đại ma đạo sĩ, nam nhân này là Đại ma đạo sĩ? Đại ma đạo sĩ trẻ tuổi như vậy?
La Lam gia chủ bắt đầu một lần nữa đánh giá lại thực lực người đổi tên thành Khắc Lạc Duy có được, hắn không quên, ngày đó ở trên lôi đài, hai người ước định một năm, vốn hắn cũng có ý tưởng đem Khắc Lạc Duy tai họa ngầm này hoàn toàn tiêu trừ, bất quá, ít nhất trong thời gian một năm không thể động vào.
"Khắc Lạc Duy, ngươi xem xem còn kém điểm gì?" Ma vương nhìn băng chi liên của mình, đối lập băng chi liên của Khắc Lạc Duy, tổng cảm thấy thiếu gì đó.
"Ngông cuồng, liên hoa của ngươi còn kém một phần ngông cuồng." Khắc Lạc Duy trực tiếp điểm ra vấn đề.
"Thì ra là thế, ngông cuồng giống như ngươi a." Ma vương tỉnh ngộ, đóa băng liên hoa của mình nhìn qua quá mức nhu thuận, nghe xong lời Khắc Lạc Duy nói, mới phát hiện nó thiếu một phần lăng nhiên và ngạo khí, cùng Khắc Lạc Duy trước mắt rất giống.
"Ta chưa từng ngông cuồng." Ngông cuồng, cái loại khí khái này, Vô Xá cũng không có, bọn họ am hiểu nhất là chạy trốn, như vậy bọn họ có ngông cuồng sao? Bọn họ kiêu ngạo, bọn họ tùy ý, nhưng tuyệt đối không có ngông cuồng.
"Nhưng ta cảm thấy ngươi có." Ngông cuồng cho đến nay cũng chưa khuất phục mình, vừa rồi chính mình ngưng tụ ma lực khổng lồ như vậy, đóa băng liên hoa này cũng không phải ngưng kết đơn giản như thế, nó là chính mình nén Thủy nguyên tố ngưng kết ra, vốn nghĩ đến có thể nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Khắc Lạc Duy, nhưng y biểu hiện vẫn bình tĩnh vậy, trong mắt không có một tia sùng bái đối với mình. Lực lượng còn chưa đủ sao?
Ma vương tán đi nguyên tố trên tay. Làm cho La Lam gia chủ cùng Lai Ngang • La Lam nhẹ nhàng thở ra, ma áp vừa rồi rất khủng bố.
"Các ngươi còn chưa rời đi." Đối với lời Ma vương nói, Khắc Lạc Duy không có đáp lại, nhìn người dư thừa không đi, Khắc Lạc Duy không khách khí nói.
"Còn có một việc." La Lam gia chủ thu hồi khiếp sợ, chuyển tới