Ma vương trong lều trại không người mở mắt ra, nhìn chằm chằm đỉnh lều, suy nghĩ dừng lại, ngồi dậy.
Một lát sau, nâng tay trái lên, đặt phía trên mắt, che biểu tình, nhưng khóe miệng giơ lên, mang theo mấy phần khinh trào (khinh thường + trào phúng), lại không thể tin được cúi đầu tiếng cười xuất ra khỏi miệng của Ma vương, trong lều trại chỉ có một người là rõ ràng như vậy.
Tiếng cười lớn hơn, "Không nghĩ đến ta cũng sẽ có loại mộng này." Ma vương cười tự nói.
Chưa bao giờ nghĩ tới chính mình cũng sẽ như vậy, mộng như vậy vẫn là lần đầu đi. Trong mộng, người kia đưa lưng về phía mình, bóng hình duyên dáng, quần áo mỏng manh, lẳng lặng đứng ở nơi đó, trong không gian hôi sắc, chỉ có y được tô màu. Chính mình tiến lên, kéo tay y qua, đưa y vào trong lòng mình, cùng nhau ngã vào trên giường đột nhiên xuất hiện.
Khát vọng ôm lấy y, xé rách quần áo mỏng manh của y, lộ ra thân thể chính mình còn chưa nhìn thấy, chỉ có thể tưởng tượng, lưu lại dấu vết, nhìn quật cường cùng bất khuất trong mắt y, y như thế nào sẽ biết, ánh mắt y như vậy ngược lại càng khiến mình càng thêm không khống chế được.
Y dùng lực chống cự, chính mình giữ tay y, đè lên thân mình y, đem chống cự của y tiêu trừ, hung ác điên cuồng đoạt lấy, trong cặp mắt kia có phẫn nộ lại mang theo vài phần thủy khí, hai má đỏ bừng là tức giận cũng là nhẫn nại, dùng hàm răng cắn chặt môi, máu đỏ nhàn nhạt lưu lại khóe miệng, không phun ra một tiếng rên rỉ, bộ dáng đó, làm cho chính mình không thể đình chỉ, liếm đi vết mau nơi khóe miệng, tiếp tục hành vi của mình.
Muốn y, điên cuồng muốn y, một lần lại một lần, suy nghĩ của mình trống rỗng, trong mắt là y, trong lòng là y, cảm nhận được y, chỉ có y.
Trong nháy mắt mở mắt ra kia, một khắc nhìn đỉnh lều trại kia, có chút giật mình, người vừa rồi còn trong lòng mình điên cuồng tác cầu thế nhưng không ở. Một khắc vừa rồi có lẽ chính là thời điểm chính mình không hề phòng bị trong khoảng sinh mệnh lâu dài, bất luận sát khí như thế nào mình đều không cảm giác được đi, thời điểm đó suy nghĩ của mình mơ hồ, mộng cùng hiện thực thật sự chênh lệch, làm cho hắn không thể thích ứng. Lần đầu tiên, Ma vương biết vì sao người khác trầm mê cảnh trong mơ, lầm vào giữa ảo thuật dối trá, bởi mông quá mức tốt đẹp, chính mình trong hiện thực không làm được, muốn, đều có thể ở trong mộng tạo thành, trong nháy mắt vừa rồi, ngay cả hắn tâm trí kiên định đều muốn trầm luân trong đó.
"Khắc Lạc Duy a." Nhẹ giọng gọi tên người kia, trong đầu lại hiện lên hình ảnh trong mộng, sau đó thân thể tự nhiên phản ứng, khiến Ma vương cười khổ, xem ra phải tự mình giải quyết, hắn khi nào thì làm loại sự tình này, chỉ cần hắn nghĩ, nữ nhân Ma tộc mĩ mạo bên người liền vui sướng lên giường hắn, hy vọng được một chút sủng ái của hắn, nhưng chính mình chưa bao giờ lưu tâm qua.
"Ta đã vì ngươi biến thành như vậy." Ngay cả nghĩ cùng không nghĩ đến muốn tìm người khác thư giải dục vọng bởi người kia mà xuất hiện, tình nguyện tự thân thừa nhận đau đớn nồng cháy.
Xốc chăn lên, đứng dậy, tự nhiên cảm giác được dính dấp trên quần, nhíu mày, biết nguyên nhân tạo ra, rất nhanh đi đến sau bình phong, dùng Thủy hệ ma pháp đổ đầy bồn tắm, một tiểu hỏa cầu tiến vào bên trong, nước bắt đầu tỏa khói nhẹ, cởi quần áo trên người, đem quần có dấu vết hủy thi diệt tích hóa thành tro bụi, không còn bằng chứng Ma vương thất thố.
Bước vào bồn tắm, thư giải xong dục vọng của mình, đem chứng minh tội ác còn nổi lơ lửng tất cả hủy diệt, mặc xong quần áo, Ma vương lại trở thành nam nhân cuồng ngạo tà mị kia, ai cũng không biết hắn từng có hành động như thế.
Ma vương ra khỏi lều trại, sương mù mỏng manh, ánh sáng tinh tế, không khí trong rừng nhẹ nhàng khoan khoái, sáng sớm không tệ, người bình thường lúc nào sẽ hưởng thụ mà hít thở sâu, rèn luyện cho phổi của mình, Ma vương không dừng lại nửa bước, di động đến phương hướng lều trại Khắc Lạc Duy.
Cũng giống hôm qua, Ma vương không đánh tiếp đón gì xốc lên rèm cửa lều trại của Khắc Lạc Duy, bất quá, so với ngày hôm qua tốt hơn chút động tác không có mạnh như vậy, nếu lúc này có người đứng ở xung quanh, tuyệt đối không nhìn được tình hình bên trong.
Nghe được tiếng bước chân của ma vương tuy rằng rất nhỏ, cũng tuyệt đối không thể gạt được y, tại một khắc Ma vương tới gần kia liền mở mắt, cho dù tất cả xung quanh với y mà nói không có nửa điểm uy hiếp, nhưng thói quen đề phòng làm cho y không thể dưới tình huống ở bên người không có đồng bạn đi vào giấc ngủ.
Thời điểm Ma vương xốc lên rèm cửa, Khắc Lạc Duy đã ngồi dậy, nhìn thẳng vào mắt Ma vương.
"Sớm." Ma vương không có một chút áy náy nhiễu nhân thanh mộng, cười với người ngồi dậy kia đánh trước tiếp đón.
"Thực sớm a." Mày Khắc Lạc Duy khẽ nhếch, vị Ma vương này hành động đem mình thành chủ nhân không đề cập tới, sáng sớm như vậy lại đến tìm y, vẫn là chuyện chưa bao giờ từng có, chẳng lẽ bởi vì sắp một năm, tính cố gắng hơn nữa?
"Hôm nay thời tiết không tệ, cùng nhau tản bộ đi." Ma vương đề nghị nói.
Khắc Lạc Duy không có gì kinh ngạc, chỉ nhìn thật sâu nơi nào đó, dạng lời nói thanh thản này tuyệt đối sẽ không xuất ra từ miệng hắn.
"Ngươi sinh bệnh?" Khắc Lạc Duy không có lo lắng, chỉ tùy tiện hỏi.
"Không có." Ma vương phủ định, tối hôm qua mới kiểm tra qua, trừ bỏ hồng ấn đột nhiên xuất hiện, tình trạng của mình rất tốt.
Không truy cứu Ma vương vì sao thất thường Khắc Lạc Duy xốc chăn lên, rồi bước xuống dưới.
Áo ngủ chất lượng tốt không có nửa điểm nếp uốn, dây thắt lưng màu vàng không có một chút rời ra, từ đó có thể thấy được tướng ngủ của chủ nhân rất tốt.
Tóc đen cuốn lọn che lấp xuân sắc mà áo không thể che, làm cho Ma vương không có phúc lợi được nhìn thấy, hơi có chút tiếc nuối, quần dài bạch sắc bao vây đôi chân thon dài rời khỏi cái chăn ấm áp, bại lộ trong không khí, chân trần trắng nõn, gót chân hình dạng hoàn mỹ, màu da oánh nhuận, dẫm trên thảm mềm, bị thảm bao phủ.
Ma vương nuốt nuốt nước miếng, chết tiệt, đối phương căn bản không có làm cái gì, chính mình vừa rồi mới thư giải qua, như thế