Hoài Nam muốn xông ra ngoài để tìm cứu binh, tay chân loạng choạng tiến đến bên cạnh cửa chính.
Nhưng sau đó liền nhanh chóng quay trở về bên trong.
Với bộ dạng này của hắn, ra ngoài chỉ thêm phiền phức mà thôi.
Cảm nhận được cơn nóng và bức rức trong lòng.
Cuối cùng hắn cũng chợt nhận ra bản thân bị hạ thuốc, mà kẻ hạ thuốc cũng thật nhẫn tâm.
Đem thuốc kích d*c hoà chung với rượu whiskey, đây chẳng phải muốn Tiêu Hoài Nam uống xong trở thành một con quái thú hứng tình chờ chực phụ nữ sao.
"Kiều, Mặc."
Hắn giận dữ tiến vào bên trong phòng, ánh mắt đằng đằng sát khí hệt như muốn đem đối phương ra nghiền nát thành bột mịn.
Căn phòng này từ trên xuống dưới chỉ có duy nhất một mình cô.
Nếu muốn hạ thuốc cũng chỉ có cô hạ thuốc hắn.
Ngay khoảng khắc đó, bao nhiêu dồn nén trong lòng Tiêu Hoài Nam hế thảy đều truất ra hết bên ngoài.
Đưa tay đến nắm chặt lấy cổ tay thon nhỏ mềm yếu của Kiều Mặc.
Lực đạo hệt như muốn đem đối phương dày vò đến chết.
Da thịt vừa chạm vào nhau cơ thể của hắn liền nhanh chóng trở nên lạ thường.
Cậu em bên dưới ngày càng manh động hơn.
Gần như xé toạt chiếc khăn tắm chui ra bên ngoài.
"Đau, đau chết bà rồi."
Kiều Mặc mê man cảm nhận được cái đau truyền từ cổ tay đến.
Liều mạng muốn giãy dụa, nào ngờ bất cẩn hoặc là vô ý kéo rớt luôn khăn tắm của người đang đứng kia.
Không chấp nhất kẻ say.
Không chấp nhất kẻ say.
Chuyện quan trọng nên hắn cần nhắc đi nhắc lại bản thân nhiều lần.
Nhưng càng nhìn khuôn mặt đáng ghét của đối phương.
Hoài Nam càng trở nên giận dữ.
Thế nào là say xỉn làm loạn?
Hắn của ngày trước khi biết tình đầu đi du học nước ngoài, uống liên tiếp ba ngày ba đêm cũng đâu có bộ dạng thảm hại như cô.
Đến lúc này rồi Hoài Nam cũng không thể giữ mình trong sạch chờ đợi bạch nguyệt quang Hà Oán Oán quay trở về.
Hoài Nam không một mảnh vải che thân đi đến ôm lấy Kiều Mặc vào lòng.
Thô bạo ném cô lên giường, đôi mắt đen huyền sâu thăm thẳm giờ đây như đang bừng lên ngọn lửa cháy bỏng.
"Nằm yên, hôm nay lão tử chơi chết cô."
Hoài Nam luống cuống muốn cởi khuy nội y của Kiều Mặc.
Nhưng mà hắn trước giờ còn chưa nhìn qua chúng nó, huống chi là biết cách để gỡ xuống.
Hắn có chút cảm thấy lạnh trong người, ngượng ngùng cuối xuống nếm thử hương vị của đối phương.
Chẳng hiếu lý do tại vì sao, những nơi hắn đặt môi đến đều cảm nhận được sự ngọt ngào toát ra tự bên trong cơ thể.
Con m* nó, lý trí của hắn bị chó gặm đi mất rồi.
Bàn tay thon dài mạnh mẽ xâm chiếm vào bên trong thân thể.
Ban đầu Tiêu Hoài Nam không hề để ý đến biểu cảm trên khuôn mặt của Kiều Mặc lúc ấy.
Chỉ có điều, sự thô bạo đó của hắn khiến cô cảm nhận được sự đau đớn tột cùng truyền đến.
Mười đầu móng tay sắt nhọn cứ thế bám chặt vào da thịt của hắn.
Hơi thở ngày càng trở nên dồn dập, thân thể không ngừng ngọ ngoạy.
"Kiều Mặc, là cô trêu chọc tôi trước."
"Tự làm tự