Trì Ngưng nằm trong căn phòng rộng lớn sang trọng, lòng dạ bồi hồi không yên, mất một lúc lâu cô vẫn không thể chợp mắt.
Buổi tiệc này chưa kết thúc, ngày mai nó sẽ tiếp tục diễn ra...
Không biết bên Ninh Diệp thế nào rồi?
...
Phòng tổng thống.
Ninh Diệp vừa bước tới cửa thì bắt gặp Địch Lung.
Kẻ thù gặp mặt ắt đỏ mắt, Địch Lung nhướn mày nhìn hắn, tự hỏi rốt cuộc Tiểu vương Sami có ý gì.
Ánh mắt giao thoa, không khí tràn ngập mùi thuốc súng nguy hiểm.
"Vụ lần trước, Ninh lão đại làm đẹp lắm!" Địch Lung cười gằn, giọng nói âm trầm.
Ninh Diệp nhếch mép, hắn lãnh đạm đáp trả, "Phải không?"
Bên Chicago, hắn đã phá hủy một chuyến làm ăn lớn của Địch Lung.
Tất nhiên hắn biết, Địch Lung đang cay cú cỡ nào...!"Món quà của tôi, anh vui chứ?"
Đôi mắt Địch Lung sắc bén như dao cau, người này còn mặt mũi hỏi hắn có vui hay không? Vui cái rắm, vui được mới là lạ.
Đột nhiên, tiếng bước chân dồn dập dội vào tai, cả Ninh Diệp và Địch Lung đều ngoảnh mặt nhìn sang, Đô Kiệt đang hiên ngang đến gần, vẻ mặt có chút khó coi.
Ba người đồng thời cảm thấy khó hiểu, không nói không rằng cất bước vào trong.
Họ đều đến đây vì lời mời của Tiểu vương Sami.
Đèn chùm kim cương trên trần nhà phát sáng, xung quanh bày trí những đồ vật như mã não, đá quý.
Trên tường treo đầy những bức tranh ngọc thạch, ở trung tâm căn phòng được đặt một bộ sofa phủ sơn óng ả với những họa tiết uốn lượn tinh tế mang lại cảm giác ưa nhìn tuyệt đối...
Tiểu vương Sami từ trên ghế đứng dậy, trên môi treo một nụ cười tươi tắn: "Các cậu đều đến rồi...!Mau, ngồi đi!"
Dadania bẽn lẽn vắt chân trên ghế, bộ dạng xinh đẹp hút hồn, ánh mắt lặng lẽ đánh giá qua lại 3 người đàn ông...
Ninh Diệp lạnh lùng ngồi xuống ghế, chờ đợi Sami mở miệng.
Sau khi thấy ba vị khách quý của mình đều đã an vị, Tiểu vương Sami mới búng tay, một người hầu lập tức tiến đến, cung kính cúi người rót rượu vào những chiếc ly đế cao trên bàn...
"Trước tiên, tôi kính các cậu một ly!"
Tiểu vương Sami nâng ly hướng về phía mấy người đàn ông, thái độ không quá nghiêm túc cũng không quá siểm nịnh.
Bầu không khí im ắng kì lạ, Tiểu vương Sami hài lòng nháy mắt ra hiệu cho con gái mình.
Dadania cười tươi, ngửa cổ uống trọn ly rượu, ánh mắt cực kì gợi tình.
"Tiểu vương Sami, ông mời chúng tôi đến đây, chắc không đơn giản chỉ là uống rượu?" Địch Lung cười đầy ẩn ý, ngón tay bất giác mân mê bề mặt nhẵn bóng của chiếc ly thủy tinh.
"Hahaha...!Xem ra tôi không thể qua mắt được các vị, vậy tôi sẽ vào vấn đề chính."
Tiểu vương Sami bật cười, đoạn chỉ sang Dadania.
"Con gái tôi cũng đã lớn rồi, hôm nay tôi tổ chức tiệc rượu...!vừa là để chúc mừng, vừa là để kén rể..."
"Kén rể?"
Đô Kiệt khó hiểu, hắn tùy ý liếc mắt quan sát gương mặt của Dadania, tròng mắt lộ ra sự chán ghét cùng cực...!Hắn không thích con gái chủ động, càng không thích những cô gái ăn mặc hở hang...
Chiếc váy mà Dadania đang mặc được thiết kế xẻ sâu ở phần cổ và chân giúp cô ta khéo léo khoe tron khe ng ực sâu hun hút cùng với cái đùi trắng nõn không tì vết.
Vải áo mỏng tang, thấp thoáng còn có thể thấy được màu đen của nội y...
Nếu hắn nhớ không nhầm, quy cách ăn mặc ở đây khá nghiêm túc...!Người ta thường sẽ mặc những bộ trang phục che đi ngực và vai, dài qua đầu gối, đội khăn trùm đầu.
Nhưng kể từ khi bước vào khách sạn này, hắn chỉ thấy người hầu mới mặc như vậy...
Đô Kiệt nhếch môi khinh bỉ, trông Dadania chẳng khác gì gái bán thân ngoài quán bar, lẳng lơ, th ô tục, lúc nào cũng thiếu hơi đàn ông.
Gu của hắn không phải bình hoa di động, người phụ nữ của hắn phải có cá tính và sức hút riêng.
Nghĩ đến đây, hình ảnh xinh đẹp của cô gái váy đỏ bất giác hiện lên trong đầu.
Đô Kiệt thoáng giật mình, nhẹ nhàng đảo mắt qua Ninh Diệp...
"Phải đó, các cậu ai có hứng thú muốn làm con rể tôi?" Trên mặt Tiểu vương Sami lướt qua một vẻ tự mãn, rất tự nhiên mà cất giọng thăm dò.
Địch Lung chỉ cười chứ không nói gì, hắn bình thản chống tay lên ghế quan sát phản ứng của Ninh Diệp.
Từ đầu chí cuối, ánh mắt Ninh Diệp chưa hề dừng lại trên người Dadania, vẻ mặt hắn như cười như không, biểu cảm chẳng mảy may có chút thay đổi...!Dường như lời nói của Tiểu vương Sami chẳng thể đả động đến tâm trạng của hắn lúc này.
Sắc mặt của Tiểu vương Sami hơi đanh lại, nhưng rất nhanh liền giãn ra.
Ông ta đã đoán trước được kết quả này...!Ba người ngồi đây, có ai là không tài giỏi, không quyền lực đâu chứ...!bọn họ có cớ để kiêu ngạo.
"Nếu làm con rể tôi, tất cả các dự án đầu tư ở nước ngoài của Tập đoàn Dầu khí AD sẽ do các cậu quản lý.
Không dừng lại ở đó, mỏ dầu lớn nhất mà tôi đang khai thác ở Abu Dhabi, các cậu cũng có thể toàn quyền sử dụng...!Đổi lại, các cậu sẽ cung cấp cho tôi thứ tôi cần.
Như vậy, đôi bên cùng có lợi...!việc này chắc hẳn rất đáng suy nghĩ."
Giọng nói của Tiểu vương