“ Cô nói xem bọn tôi muốn làm cái gì? Mỹ nữ, chỉ cần cô ngoan ngoãn đi theo bọn tôi, chúng tôi cam đoan sẽ dịu dàng một chút…”
Nói xong, một gã mặc áo màu trắng cười to thích thú.
“ Ha ha, mỹ nhân có dáng người thật đẹp.
Chúng tôi còn chưa được nếm qua mùi vị của con gái tươi trẻ, hôm nay phải nếm thử một chút!”
Nói xong, ba gã đó không để ý đến sự phản kháng của Hàm Nhi, đẩy cô ngã trên mặt đất.
“ Các người buông tôi ra!” Kỳ Hinh sợ hãi, cô liều mạng giãy dụa, hơi thở của những người đàn ông xa lạ càng làm cho cô hoảng sợ.
“Các người muốn bao nhiêu tiền thì có thể tha cho tôi” Giọng nói của cô bắt đầu run run
“Ha có một người trả cho chúng tôi rất nhiều tiền”
“Các anh muốn bao nhiêu tiền tôi có thể trả gấp đôi làm ơn thả tôi đi”
Họ nhìn nhau mà không nói gì
Ánh mắt d.âm d.ục lóe sáng, hắn cười dữ tợn, thân thể của hắn nói cho hắn biết d.ục vọng của mình đối với Hàm Nhi nhiều như thế nào.
Ngay tại lúc này - - -
Một bàn tay to lớn giữ chặt bàn tay lưu manh đang đặt trên người Hàm Nhi, một bàn tay khác ra sức đấm vào miệng hắn!
“ Con gái nhà người ta nói không muốn, mày còn cố tình làm?”
“ A - - ”
Hắn rất muốn mở miệng mắng chửi người, nhưng bới vì cú đấm lúc nãy dùng lực rất mạnh, hắn muốn cử động cũng khó.
Hai gã còn lại cũng hoảng sợ, ngẩng đầu lên thì thấy có người đang tới gần, hơi thở nguy hiểm của hắn làm bọn chúng khiếp sợ.
Bọn chúng đứng dậy, liếc mắt nhìn nhau, run sợ buông tay Hàm Nhi ra.
“ Mày là ai?”
Bọn chúng không coi ai ra gì lớn tiếng kêu gào.
Bọn chúng cảm thấy người đàn ông trước mắt không phải dạng vừa.
Hắn nở nụ cười tươi, tỏ ra bất cần đời nói.
“ Tao là Triệt Minh Vũ“
Nói xong, tay phải của hắn chợt giơ lên cao - - -
Bốp!
Nói thì chậm mà làm thì nhanh, Triệt Minh Vũ bắt được một gã, vật hắn ngã trên mặt đất, sau đó bàn tay to duỗi ra, xách hắn đứng lên ép vào góc tường - -
Bàn tay to ấn hắn áp sát lên bờ tường, bỗng dùng lực rất mạnh, âm thanh của tiếng gãy xương truyền ra bên ngoài.
“ A - -” Tiếng hét thê thảm quanh quẩn trong cái hẻm nhỏ.
Tóc đen che nửa con mắt, nụ cười tà mị xao động ở trên môi, ngay sau đó, hắn quay người một cái đá một quyền vào tên lưu manh cuối cùng, xương cốt như muốn vỡ vụn ra, cánh tay của kẻ lưu manh còn lại bị trật khớp.
Ba gã không thể phản khánh ngay cả hơi cũng không hỏi được, vết thương chồng chất vết thương.
Triệt Minh Vũ!
Triệt Minh Vũ thu lại nụ cười tàn nhẫn trên mặt, nhìn Hàm Nhi đang run sợ nép ở