Hai người im lặng không nói gì.
Tính cách của Tô Tuyết Vy hai người bọn họ rất rõ ràng, nếu như không nói rõ ràng, cô sẽ một mực quấn lấy bọn họ.
Chu Hạo Thành nhớ lại chuyện hôm nay đến bệnh viện nói: “Hôm nay tôi đi bệnh viện, Thần Vũ bị thương.
”
Lúc nghe thấy Tô Thần Vũ bị thương, cả người Lục Đan Bạch đều lo lắng: Xảy ra chuyện gì? Tại sao lại bị thương!”
“Trình Thiên An.
” Chu Hạo Thanh đem chuyện này kể lại cho Lục Đan Bạch một lần, Lục Đan Bạch nhíu mày lại, trong đầu đã tính toán trước được chân tướng.
Trình Thiên Na chắc hẳn không phải phạm nhân, bà ta chính là đồng lõa, nhưng chuyện bà ta đánh Tô Thần Vũ không thể bỏ qua được, trọng người đàn bà sao có thể có lòng dạ độc ác đến mức độ này.
Chu Hạo Thanh nhìn bộ dạng này của cô, không khỏi cảm thấy kì quái hỏi: “Sao vậy? chẳng lẽ Trình Thiên An không phải hung thủ sao?”
Lục Đan Bạch lắc đầu một cái nói: “Không, là bà ta, không biết Trình Vũ Thanh này từ đâu lòi ra, trong tài liệu của tôi cũng không có thông tin của cô ta.
”
Trong lúc nhất thời hai người lâm vào mơ hồ, không biết Trình Vũ Thanh từ đau lò ra, nhưng nghe chuyện có thể thấy được Trình Vũ Thanh này không hề đơn giản.
Chu Hạo Thanh liếc nhìn sắc trời tối thui ngoài cửa sổ hoi: “Cô không về sao?”
“Không về.
” Lục Đan Bạch lắc đầu một cái sau đó nói tiếp: “Tôi lén đi ra ngoài, nếu bây giờ về thì khác gì tìm đường chết.
”
Hai người không nói gì, chẳng qua lẳng lặng ngây người ở trong phòng, Chu Hạo Thanh vẫn còn đang suy nghĩ một vài vấn đề, làm anh hoàn toàn không tìm ra được đầu mối.
Lục Đan Bạch không đành lòng nhìn bộ dạng này của anh, cô nói: “Vấn đề kia rất đơn giản, chỉ cần đuổi người là được.
”
Sau khi Lục Đan Bạch nói xong câu này.
Ánh mắt Chu Hạo Thanh sáng lên, trong nháy mắt không biết lý do gì, cảm kích nhìn Lục Đan Bạch nói: “Cảm ơn.
”
Ngoài cửa sổ ánh chẳng đã dần lên cao, Tô Tuyết Vy ở trong bệnh viện trông chừng Tô Thần Vũ, hai người đang chuẩn bị trở về biệt thự Hải Lâm, Thịnh Vân Hạo đứng ở cửa chờ cô.
Tô Thần Vũ đeo giày mặc quần áo xong, cậu bé dắt tay Tô Tuyết vy rời khỏi phòng bệnh, vết thương trên miệng vẫn hơi đau, Tô Thần Vũ hơi sợ hãi hỏi.
“Mẹ, dì kia vẫn ở đó sao?”
Nghe những lời này, trong lòng Tô Tuyết Vy căng thẳng, chóp mũi đau xót: “Không còn nữa.
Thần Vũ không cần sợ hãi, mẹ sẽ bảo vệ con.
”
Tô vũ gật đầu một cái di theo Tô Tuyết Vy ra khỏi phòng bệnh, một đường đi thẳng đến bên cạnh xe Thịnh Vân Hạo, mặc dù trên mặt Tô Tuyết Vy không có biểu cảm gì, nhưng Thịnh Vân Hạo vẫn rất vui vẻ.
Một nhà ba người nhanh chóng trở về biệt thự, Tô Tuyết Vy nhìn biệt thự lớn như vậy nhưng lại không có sự tồn tại của Lâm Thiên An, trong nháy mắt cảm thấy chuyện gì cũng không thể làm cô sụp đổ.
Quản gia lấy đồ trong xe ra nói: “Mợ chủ, cậu chủ, thức ăn đã chuẩn bị song.
”
Thịnh Vân Hạo gật đầu một cái, đợi hai người vào trong phòng khách, chuẩn bị ăn cơm.
Rất nhanh, buổi trưa hôm nay sẽ bắt đầu một màn kịch, Tô Tuyết Vy hơi bất đắc dĩ nhìn anh.
Một nhà hòa thuận vui vẻ ăn cơm,hoàn toàn hơn một số người, Trình Vũ Thanh không có cảm giác vui vẻ khi ăn cơm.
Trình Vũ Thanh nhìn Trì Linh ngọc trước mặt, hai người vừa thấy nhau đã cảm giác được nồng nặc mùi thuốc súng, Trì Linh Ngọc không biết mục đích Trình Vũ Thanh tìm mình.
Trình Linh Ngọc lắc lắc cái ly nói: “Không biết cô Thanh tìm tôi có chuyện quan trọng gì?”
Trình Vũ Thanh nghe câu hỏi ra đòn phủ đầu của cô ta, cũng không tức giận mà cười nói: “Cô Ngọc, tôi nghĩ chắc hẳn cô biết chuyện Trình Thiên An bị bắt chứ?”
Nghe Trình Thiên An bị bắt, Trì Linh Ngọc cũng lo lắng đề phòng, rất sợ Trình Thiên An sẽ đem chuyện của bọn họ nói cho cảnh sát.
Bây giờ Trình Vũ Thanh nhắc đến chuyện này, Trì Linh Ngọc không thể không hoài nghi mục đích đến đây của cô ta, hơn nữa trong lòng cô ta cũng có chút