Hôm nay ông ta còn phải cảm ơn Trình Vũ Thanh vì đã giúp ông ta giải quyết rắc rối lớn, ông ta thật sự cảm thấy rất vui, quả nhiên, hiện tại người phụ nữ trước mặt này vẫn có chút hữu ích.
Trình Vũ Thanh nhìn bộ dạng này của ông ta, biết trong lòng ông ta có ý gì: “Lâm Gia Thần, ông đừng có quá đáng, ông biết rõ Thịnh Vân Hạo quan trọng như thế nào với tôi!”
Lâm gia Thần nhìn người trước mặt, ông ta cười khẽ: “Không phải tôi đã nói rồi sao, chỉ cần cô có thể lấy được tập đoàn Thịnh Lâm, đừng nói là Thịnh Vân Hạo, mà toàn bộ đế quốc thương nghiệp cũng đều là của cô.
”
Trình Vũ thanh ngồi trên ghế nói: “Ông đừng tưởng chỉ cần nói như vậy, thì tôi sẽ cảm ơn ông, tôi sẽ không để Thịnh Vân hạo bị người khác cướp đi!”
Khi trở về nước, cô ta cũng biết Thịnh Vân Hạo đã thích người khác, nhưng đến bây giờ cô ta cũng không nghĩ đến bọn họ đã có con, việc này làm cho cô ta cảm thấy nguy cơ tăng lên.
Cô ta ngước mắt lên nhìn Lâm Gia Thần nói: “Tôi muốn ông giúp tôi cướp lại tất cả những thứ thuộc về tôi.
”
Lâm Gia Thần đầy hứng thú hỏi: “Làm sao để giúp cô?”
Trình Vũ Thanh nói ra ý tưởng của mình, Lâm Gia Thần nhíu mày một cái, ngay sau đó ông ta nói: “Được, tôi giúp cô, nhưng cô phải đảm bảo lấy được tập đoàn Thịnh Lâm.
”
Trình Vũ Thanh hừ hừ cười lạnh nhạt nói: “Đó là đương nhiên, tôi sẽ không để ông thất vọng.
”
Mà bên phía bệnh viện cũng sắp nảy sinh một cuộc chiến tranh.
Thịnh Vân Hạo nhìn Chu Hạo Thanh trong phòng bệnh, trong nháy mắt sặt mặt anh tối sầm lại, gương mặt nghiêm túc nhìn anh ta nói: “Cút, tôi không muốn thấy anh.
”
Chu Hạo Thanh cũng đứng dậy nhìn Thịnh Vân Hạo, trong mắt không chút sợ hãi nói: “Dựa vào cái gì chứ?”
Hai người đứng đối diện nhau, chiều cao xấp xỉ nhau mà nhìn đối phương, trong không khí dâng lên cảnh tượng dương cung bạt kiếm.
Thịnh Vân Hạo siết chặt nắm đấm nhìn người trước mắt mình, trong nháy mắt sắc mặt trở nên không tốt, Chu Hạo Thanh nhìn người trước mặt trong nháy mắt sắc mặt đã không tốt, hai người bởi vì chuyện lúc trước mà trở nên quyết liệt.
Tô Tuyết Vy thấy tính huống không đúng, cô vội vàng đứng giữa hai người đàn ông nói: “Hai người các người đủ rồi! Thần Vũ còn đang ngủ.
”
Nghe thấy tên Tô Thần Vũ, hai người cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, mỗi người ngồi một gốc của phòng bệnh, nếu như Tô Tuyết Vy biết Thịnh Vân Hạo sẽ quay về, thì cô tuyệt đối sẽ không để Chu Hạo Thanh ở đây.
Quan hệ giữa hai người trước nay không tốt, nếu như bây giờ cô giúp ai đi nữa thì đều không công bằng với bọn họ, vậy nên cô dứt khoát mặc kệ, bình tĩnh mà trông chừng Tô Thần Vũ, mặc cho hai người bọn họ ồn ào.
Gương mặt của Chu Hạo Thanh vốn đã tiều tụy hiện giờ lại gặp Thịnh Vân Hạo lại càng không tốt, vốn Thịnh Vân Hạo muốn đến bệnh viện hưởng thụ không gian ba người.
Bây giờ lại có thêm một cái Chu Hạo Thanh, làm cho anh nghĩ thế nào thì trong lòng cũng bực bội, không dễ chịu, bây giờ anh rất muốn giết người cho hả giận.
Ánh mắt của hai người ở trong không khí va chạm phát ra tia lửa, Thịnh Vân Cảnh kinh thường cười nhạo thu hồi anh smawts nhìn Tô Thần Vũ trên giường bệnh, anh nhẹ giọng nói: “Thần Vũ sao rồi?”
“Bác sĩ nói là tốt rồi, chỉ là bị kinh sợ, nghỉ ngơi nhiều một chút thì sẽ không sao.
” Tô Tuyết Vy vuốt ve sợi tóc của Tô Thần Vũ nói.
Chu Hạo Thanh cíu đầu, không biết nên nói gì, anh ta cảm giác như mình là người thứ ba, căn bản không có cách nào dung nhập vào hoàn cảnh này.
Rất nhanh, ngồi cửa vang lên âm thanh, Chu Hạo Thanh cũng biết những người này đến tìm mình, anh ta từ từ đứng dậy đi ra ngoài, lúc đi đến cửa anh ta nói một câu: “Các người nhất định phải bảo trọng, Thịnh Vân Hạo, nếu như anh dám bất trung bất nghĩa tôi nhất định sẽ giết anh.
”
Hai người cũng không hiểu ý tứ trong câu này, Chu Hạo Thanh nói xong cũng đi ra ngoài, người ngoài cửa nói với anh ta: “Cậu Thanh, chúng tôi cũng là nhận lệnh làm việc, xin anh trở về cùng chúng tôi.
”
Chu Hạo Thanh theo đám người rời đi, người trên hành lang bệnh viên bị