Vừa lúc đó, chủ quản cùng nhân viên của cửa hàng đồng thanh hô: “Tổng giám đốc.”Là anh ta.Người tiến vào không phải ai khác đúng là Uông Dương Minh, Khả Nghiên nhớ rõ người này đã cho cô mười vạn tệ.
Không nghĩ lại gặp được anh ta ở chỗ này.
Nhưng chắc anh ta sẽ không nhận ra cô?“Vì sao lại cãi nhau đấy?” - Uông Dương Minh chậm rãi đi tới trước mặt mọi người.Ngồi ở trên sô pha, con mắt Tiêu Lâm Na chợt chuyển động, cảm thấy người đàn ông này có chút quen quen.
Không đợi người khác giải thích, cô ta vội đứng lên nói:“Xin chào tiên sinh, chuyện là như thế này, là tôi có chút không hiểu chuyện nên khó nhân viên cửa hàng, làm cho cô ấy không vừa lòng với tôi.”Cô ta thật tàn nhẫn.
Kẻ xấu lại lên tiếng tố cáo trước.
Cô ta nói như vậy chẳng khác nào chặn người khác, dồn họ vào đường chết, người ta còn giải thích như thế nào đây?“Ôi, là như thế này ạ…”“Không phải, Uông tổng, sự việc không phải như thế.” - Cô nhân viên nhỏ mong muốn được nói rõ ràng, nhưng Uông Dương Minh căn bản không cho cô ấy cơ hội này.Anh ta đưa tay cắt lời cô nhân viên, nói: “Được rồi, tôi không biết vì nguyên nhân gì, nhưng cô làm phật lòng khách hàng, cô phải nghỉ việc.” - Nói xong, anh ta quay mặt về phía tên chủ quản: “Đưa cô ta đến bộ phận nhân sự thanh toán tiền lương.”Uông Dương Minh sao lại vô lý thế? Sự việc còn chưa đầu đuôi đã xử sự như vậy rồi, Khả Nghiên thật sự không hiểu.“Uông tổng… Uông tổng ngài cho tôi cơ hội đi.”Mặc kệ nhân viên kia nói cái gì, Uông Dương Minh cũng không nghe, nhìn theo chủ quản đem nhân viên đang khóc thút thít rời khỏi cửa hàng.Thoáng cái, trong tiệm trở nên yên tĩnh, Tiêu Lâm Na lễ phép cười: “Tôi cũng gọi anh là Uông tổng đi, anh xem, mọi người không dễ dàng tìm được việc làm, hay anh cũng đừng sa thải cô ấy, kỳ thật chuyện này là lỗi của tôi.”Nghe được chị ta nói như vậy, Khả Nghiên càng cảm thấy chị ta thật đáng sợ, được tiện nghi còn khoe mẽ, đem người ta đẩy vào ngõ cụt chính là chị ta, chị ta lại có thể làm cho người khác cảm tưởng như mình tốt bụng, sao trước kia cô không nhận ra chị ta đáng sợ như vậy?“Ha hả.” - Uông Dương Minh nhẹ nhàng cười, đôi tay cắm vào túi, lắc lắc đầu: “Ôi trời, Nham thiếu thật đúng là có phúc lớn, lại cưới được người lương thiện như vậy.”Nghe được lời này, Tiêu Lâm Na tức khắc sáng tỏ thông suốt, hóa ra anh ta có quen biết với Hình Thiên Nham, khó trách cô ta cảm thấy quen mắt, đại khái là đã gặp ở đâu đó từ rất lâu rồi.
Cũng may cô ta có tầm nhìn trước, nếu như vừa rồi biểu hiện không tốt sợ là anh ta sẽ nói với Hình Thiên Nham.
Nghĩ vậy, Tiêu Lâm Na ra vẻ không rõ nói: “Anh quen biết chồng tôi sao?”“Chị dâu khách khí rồi.
Tôi không những quen biết chồng chị, mà tôi còn chính là bạn thân nhất của anh ấy đấy.” - Hơi mỉm cười, Uông Dương Minh lễ phép cúi đầu: “Nào, chị dâu, chị thích đôi giày nào cứ tùy tiện chọn, hôm nay tôi tự mình làm tư vấn mua sắm cho chị.”A, thật là người hài hước, nếu Hình Thiên Nham có thể thân tình với anh tư như vậy thì tốt rồi.“Không không, Uông tiên sinh, anh khách khí quá.
Kỳ thật hôm nay tôi đến đây cũng không phải mua đồ cho mình.”“Sao?”Cô ta vội kéo Khả Nghiên bên cạnh qua: “Nhà tôi mới mời vú em.
Cô ấy chăm sóc Dục Thành rất tốt.
Hơn nữa, trước đó không lâu Thiên Nham đối với cô ấy có chút hiểu lầm, tôi coi như nhận lỗi, cho nên đưa cô ấy tới đây mua đồ.”Khả Nghiên trợn tròn mắt.
Cô căn bản không biết chị ta đang nói cái gì.“Vậy sao? Ha ha ha, chị dâu, tôi xưa nay chưa từng nể phục người phụ nữ nào, nhưng giờ thật sự phải kính nể chị rồi.
Tôi chưa từng thấy có chủ nhân đi mua đồ cho người làm cả, hơn nữa…” - Ánh mắt liếc nhìn Khả Nghiên trên tay đang cầm túi lớn túi nhỏ: “Một lần mua lại cả trăm nghìn thế này...”“Ha hả, đâu có, chỗ này cũng có đồ của tôi.
Huống hồ, thiên kim vô giá, Dục Thành sở dĩ có thể khỏe mạnh thật là nhờ phúc khí của cô ấy, cho dù cô ấy dùng bao nhiêu tiền, tôi cũng vui vẻ.”“Ôi trời.” - Giờ phút này, Uông Dương Minh thật không biết nói thế nào.“Được rồi, không nói nữa, Anh Uông, tôi đi trước đây.” - Nở nụ cười nhẹ, cô ta quay đi như gió thoảng, nhưng ngọn lửa trong mắt Uông Dương Minh lại không vì sự ra đi của cô mà tiêu biến.
Nhìn dáng vẻ này anh ta thật sự bị cô vợ của Hình Thiên Nham mê hoặc.Hai người phụ nữ vừa ra khỏi cao ốc thì Khả Nghiên liên dừng bước.“Sao lại đứng lại?.”Dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Tiêu Lâm Na, cô nhíu mày mở miệng ra tạo khẩu hình cùng khoa