Mỗi khi nghĩ đến câu nói đó, lòng của Khả Nghiên đều vô cùng đau đớn, kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần Hình Thiên Nham một câu “chuyện này không được truy cứu” cô liền có thể sẽ không thèm truy cứu, ngay cả A Uy đều không cần đuổi đi, ai bảo con trai của cô lại đang sống ở chỗ này cơ chứ, vì muốn ở gần con, bất kể thế nào đi chăng nữa cô cũng sẽ nín nhịn, không ầm ĩ lên làm gì.
Nhưng hiện tại khen ngược…A, kết quả hình như đã làm cho chính mình biến thành người sai, thật sự không rõ, anh đã chiếm hết thượng phong làm sao còn khổ sở đi tới nói móc mình làm gì? Anh rốt cuộc là có bao nhiêu, bao nhiêu chán ghét mình vậy?.Nhìn em gái có biểu cảm thống khổ cùng u oán đó, Tiêu Lâm Na biết mình đã thành công.
Cô ta muốn chính là Khả Nghiên phải hận, đối với Hình Thiên Nham chỉ có hận, như vậy cô mới có thể chậm rãi rời xa người đàn ông đã không ngừng thương tổn cô, do đó người đàn ông kia cũng sẽ dần dần quên mất cô .Nắm chặt nắm tay, hai tròng mắt của Tiêu Lâm Na trong thoáng chốc hiện lên một tia giảo hoạt: “Được rồi, cô không cần phải nghĩ nhiều làm cái gì, đối với Thiên Nham thì cô cứ yên tâm đi, anh ấy hẳn là về sau sẽ không làm khó dễ cô gì nữa đâu, rốt cuộc anh ấy cũng là chồng của tôi, chúng ta đắp cùng chăn dùng lời nói lặng lẽ chính là biện pháp tốt.”Chồng của chị gái...Nghe những lời này, trong lòng Khả Nghiên càng thêm u oán, con cô lại trở thành con chị ta, nhìn khuôn mặt của tràn đầy hạnh phúc của chị ta, cô mới phát hiện, kỳ thật mình không xứng đáng.Đúng vậy, người đàn ông kia là chồng của chị gái, từ lúc bắt đầu chính là như thế, chính mình chẳng qua là một kẻ thế thân mà thôi, nói khó nghe một chút, nhiều lắm chính là một bà mẹ đẻ