Âu Thần Hi ngồi trong văn phòng vừa xem tài liệu công ty vừa nhấp từng ngụm cà phê một cách thong thả. Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập, anh khẽ cau mày lên tiếng.“Ai đấy?”“Thưa Thiếu gia, là tôi – Trần Minh đây!”“Ừ, cậu vào đi”, Âu Thần Hi đặt tách cà phê xuống bàn cao giọng gọi.“Chuyện tôi bảo cậu nghe ngóng thế nào rồi?”“Là chuyện của công ty đối thủ hay là…chuyện của Phó gia ạ?”Âu Thần Hi e hèm một tiếng, che miệng cố giấu sự hiếu kỳ của mình. Trần Minh luôn luôn tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân, chưa bao giờ hỏi han gì nhưng việc một Đại Thiếu gia như anh đi quan tâm chuyện nhà của người khác cũng thật khó coi.“Nói chuyện của Phó gia trước đi, có động tĩnh gì không. Đặc biệt là Diệc Tâm, cô ấy hiện giờ sao rồi?”“Theo như nguồn tin mới nhất tôi được biết thì Phó Tư Viễn và Diệc Tiểu thư đã làm thủ tục li hôn rồi…y cũng đã đưa lại cho Diệc Tâm giấy tờ nhà đất của Diệc Tâm trước đây mà y thu giữ!”“Li hôn, nhanh như vậy ư?”Âu Thần Hi liếc mắt nhìn vào quyển lịch bàn – từ hôm anh gửi tin nhắn cho cô đến nay chỉ khoảng mười ngày mà thôi. Sao Diệc Tâm lại quyết định nhanh như vậy chứ, hay là còn có chuyện gì uẩn khúc sau đó mà anh không biết được?“Người cung cấp tin có nói nguyên nhân li hôn là gì hay không, do Diệc Tâm nắm được bằng chứng ngoại tình của Phó Tư Viễn đúng không?”Trần Minh bối rối lắc đầu, không hiểu sao Thiếu gia vốn dĩ rất lạnh nhạt của mình lại đột nhiên có hứng thú với hôn nhân của Phó gia. Còn mấy cuộc hẹn xem mắt đều bị anh từ chối quyết liệt, ngay cả liếc mắt cũng không.“Tôi nghe nói không phải chỉ có bằng chứng ngoại tình của Phó Tư Viễn mà nghe phong thanh đâu đứa con trong bụng của Diệc Tiểu thư không phải con của y, y còn có hình chụp làm bằng chứng!”“Đứa bé không phải con của Phó Tư Viễn sao? Là con của ai?”, Âu Thần Hi không thể ngồi yên nữa, trong lòng anh thấp thỏm không yên.“Nghe nói là vụng trộm với một tên bảo vệ quèn của Phó gia…Phó Tư Viễn còn đi rêu rao khắp nơi là từ lúc y kết hôn đến nay vẫn chưa từng động vào Diệc Tâm, nên đứa trẻ đó không thể nào là con của y được!”Âu Thần Hi nghe như sét đánh ngang tai – bảo vệ quèn của Phó gia, đây chẳng phải là nói anh hay sao. Chẳng nhẽ đứa bé là kết quả của đêm đó? Âu Thần Hi sốt ruột hướng Trần Minh ra lệnh.“Cậu ngay lập tức đi tìm hiểu những bức ảnh bằng chứng vụng trộm mà Phó Tư Viễn đang giữ về đây ngay cho tôi, không biết bằng cách nào và bằng thủ đoạn gì!