Phương Điềm ôm lấy Diệc Tâm nhẹ nhàng an ủi.“Thôi, mọi chuyện cũng đã qua rồi, bây giờ mình phải tìm cách đối phó với Phó Tư Viễn trước khi hắn ta làm hại đến cậu và đứa bé! Cậu có dự định gì không?”Diệc Tâm gật đầu. Phương Điềm nói đúng, điều cần làm bây giờ là có đủ bằng chứng buộc tội hắn trước khi hắn ra tay với cô.“Trước mắt mình muốn ly hôn với Phó Tư Viễn, nhưng cần phải lấy được bằng chứng ngoại tình của hắn với Vương Hạ Chi. Cậu có biết thám tử nào có thể thực hiện yêu cầu này không, hắn ta cũng khá cẩn thận đấy, luôn hẹn tình nhân ở những nơi sang trọng phải có thẻ VIP mới vào được!”Phương Điềm chống tay lên cằm suy nghĩ một lát rồi reo lên.“Có một người làm được, cậu còn nhớ Phương Mạt Bắc không?”“Em trai cậu đúng không, nhưng chuyện này có hơi riêng tư, mình ngại để em ấy nhúng tay vào!”Phương Điềm bật cười.“Cậu đừng lo, Mạt Bắc tuy không theo nghiệp Cảnh sát của ba mình nhưng cũng có hứng thú với luật pháp nên đã đi học Luật, sau đó mở một văn phòng thám tử riêng. Nghe nói cũng làm ăn được lắm, nhiều người tìm đến nên khá nổi tiếng trong thành phố Trữ Châu này!”“Thế à, vậy thì may quá, nếu là người của Mạt Bắc thì mình cũng yên tâm rồi! Mình cần ép Phó Tư Viễn ly hôn trước khi hắn tung những hình ảnh dàn dựng đó. Nếu như mình bị vu khống trước thì khả năng mất hết tài sản phải ra đi tay trắng là điều hiển nhiên”, Diệc Tâm thở phào nhẹ nhõm.“Ừ, vậy để mình nhờ Mạt Bắc, sau khi ly hôn rồi chắc chắn cậu không thể nào ở lại Phó gia nữa. Cậu tính sau này thế nào?”“Mình sẽ rời khỏi thành phố này để sinh con, sau khi đứa bé lớn một chút mới trở lại để thanh toán một lần với Phó Tư Viễn, mình không muốn anh ta phương hại đến đứa bé! An toàn của con mình vẫn là trên hết”Bất thình lình có tiếng ồn ào từ bên ngoài truyền tới, một nhóm người mặc đồng phục đen bước vào trong quán, người đi đầu tiên dáng vẻ oai phong, khí chất cao ngạo dường như là thủ lĩnh. Người phục vụ thấy khách có gia thế không nhỏ liền khúm núm chạy đến bên cạnh nghe căn dặn, mặt anh ta thoáng biến sắc, sau đó toàn bộ nhân viên đều tập trung lại trước mặt nhóm người áo đen kia.“Chuyện quái gì thế nhỉ?”, Phương Điềm thấy không khí có vẻ kỳ quái liền không nén nổi hiếu kỳ quay ra sau nhìn.Như để giải đáp cho thắc mắc của Phương Điềm, một cô gái mặc đồng phục của quán đến gần bàn của bọn họ nhỏ giọng áy náy.“Xin lỗi quý khách, hiện tại quán chúng tôi có chút vấn đề nên xin quý khách ra về hôm khác lại đến ạ! Đây là thẻ ưu đãi để đền bù tổn thất vì đã xảy ra chuyện