Lộ Nam nói xong, cẩn thận vươn tay, sợ đánh thức Tô Bắc, đưa cho đối phương nhìn thoáng qua chỗ ngồi trên vé máy bay.
Người đàn ông thô cuồng nhịn không được nhìn anh thêm vài lần, mở miệng nói: “Hiện tại rất ít nhìn thấy người thương vợ như anh vậy, được rồi, chỗ ngồi của tôi liền nhường cho anh, dỗ vợ cho tốt đi!”Nói xong, anh ta liền xoay người, đi về phía chỗ ngồi vốn dĩ của Lộ Nam.
Thật ra Tô Bắc cũng không có ngủ.
Nhưng nghe thấy Lộ Nam nói như vậy, cô lại không tiện mở mắt, vạch trần anh.
Chẳng qua, thịt trên mặt cô giật giật nhỏ đến khó phát hiện.
Người đàn ông này, nói dối đều không cần chuẩn bị bản thảo.
Ai là vợ anh ta! Còn mang thai!Đỏm dáng tự luyến không biết xấu hổ!Lộ Nam thấy đối phương đi rồi, liếc mắt nhìn mặt Tô Bắc.
Anh tức giận mở miệng: “Đừng giả vờ, muốn cười liền cười đi, tôi biết cô còn thức!”Tô Bắc bẹp miệng mở to mắt.
Cô vô ngữ nhìn Lộ Nam: “Tôi còn chưa bao giờ biết, Lộ đại tổng tài lại nghèo túng đến loại trình độ này, chạy tới cùng nhau ngồi khoang phổ thông với tôi, loại chuyện ma quỷ không mua được vé này, phỏng chừng chỉ có người xa lạ mới có thể tin tưởng anh!”Lộ Nam vui vẻ thoải mái nhìn cô: “Như thế nào, cô nghe tựa hồ không quá chịu phục, nếu không, cô nói với đối phương, tôi là lừa anh ta, cô xem anh ta có thể tin tưởng không!"Tô Bắc vô ngữ trừng mắt nhìn Lộ Nam một cái: “Nhàm chán!”Nói xong, cô liền nhắm mắt lại, tiếp tục chợp mắt.
Máy bay cất cánh, bay đi thành phố Nam Hi cần hai tiếng.
Tô Bắc gần như là vừa cất cánh liền ngủ rồi.
Lộ Nam nhìn dung nhan ngủ an tĩnh của cô, không khỏi nhớ tới, đêm qua chính mình cố ý giày vò, làm cho cô không thể an tâm đi vào giấc ngủ.
Lúc tiếp viên hàng không đi qua, anh cố ý muốn một cái thảm với tiếp viên hàng không, giúp Tô Bắc