Thế nên trong bữa ăn tiếp theo.
Cô không ngần ngại bắt đầu công cuộc gây khó dễ cho Anna.
Cô ta đụng mười món là cô làm như vô tình gắp trúng tám món.
Nhét lia lịa đầy một miệng tới nỗi hai má dần căng phồng lên, nhai nhồm nhoàng với vẻ thờ ơ phớt lờ nhưng rõ ràng là gây sự.
Gặp phải mấy món cô không thích thì giả vờ ân cần đưa cho Elio để tăng tình cảm.
Tới mức Elio chưa kịp ăn xong miếng này đã thấy miếng khác ập tới.
cuối cùng hắn cau mày chống cằm bưng chén ngồi ngó thức ăn trong chén mình đầy lên.
Hắn nghiến răng đanh mặt bên trong não toàn là:
Ồ hoá ra là thích món nào là nhét liền vào miệng, món nào không thích thì bỏ cho mình.
Từ từ, ăn chậm thôi trời à.
Đừng có gây khó dễ cho người ta rồi nghẹn chết mình.
phụt ăn trúng ớt rồi, mặt nhăn quéo như khỉ.
không được cười, mẹ nó liều mạng nhịn đi Elio, chó ngốc này đã bảo ăn chậm thôi không nghe.
hai má phồng lên rồi.
Chó ngốc biến thành sóc mất rồi.
Chọc vào có bị đánh không ta? không được, mình phải khó chịu lên.
Tận dụng cái đĩa nhỏ kìa chó ngốc.
A đúng rồi.
Giỏi lắm.
Được Elio âm thầm cổ vũ chẳng mấy chốc, cái dĩa riêng của cô đã đầy ụ.
Trong khi Elio ngoài mặt cau có, trong lòng vui vẻ hưởng thụ cảnh tượng ghen tuông ấu trĩ thì Anna sượng trân, gượng cười nhường Alex thì mẹ của Elio đâu có mù mà không thấy rõ cô con dâu không mong muốn của mình đang muốn gây sự với cô con dâu tương lai mà mình mơ ước.
Nhân lúc Elio đang bị thế lực siêu nhiên nào đó ám đầu, bà lập tức ra uy bảo vệ Anna:
- Này, Làm cái gì mà như mấy ngày không được ăn cơm vậy? Hay không biết lễ nghi tối thiểu trên bàn ăn?
Alex dừng đũa một chút, lãnh đạm đáp:
- Chỉ là trùng hợp con và Anna cùng để ý đến một thứ cùng một thời điểm thôi.
Con làm sao biết được khi nào thì cô ấy muốn động đũa vào miếng thịt nào.
Xin lỗi mẹ, xin lỗi Anna, từ giờ cô cứ động đũa trước đi dù sao cô cũng là khách còn tôi là chủ.
Món nào cô đã đụng qua thì tôi sẽ lấy sau vậy.
Dù sao cô cũng đâu thể bê nguyên dĩa thức ăn nhét hết vào miệng mình được.
Mẹ Elio và Anna đều bất giác cau mày trước lời đối đáp của Alex.
Nghe rõ ràng lời lẽ như mỉa mai châm chọc.
Anna thoáng qua nét không cam tâm, khó chịu.
Dù biết là Alex cố tình nhưng cảnh tượng với những lời lẽ nhục mạ hôm sinh nhật như đang diễn lại trong đầu cô khiến cô phải cố hết sức mới giữ được nụ cười sượng ngắt trên mặt.
Vô tình càng trông giống như tủi thân bị bắt nạt, nói:
- Không cần phải như vậy đâu.
Cô cứ động đũa trước đi.
Elio nãy giờ vẫn ngồi bàng quan kế bên quan sát, chân mày khẽ nhướng, khóe miệng hơi nhếch.
Lần đầu hắn cảm thấy không gai mắt khó chịu với cảnh ba người phụ nữ tranh chấp cãi cọ.
Hắn tự hỏi mình có nên đổ thêm ít dầu vào lửa không.
Thế là hắn gắp một miếng đồ ăn trước đó hai người va đũa với nhau, bỏ thẳng vào chén của Alex, nhắc nhở cô:
- Alex, Anna đang là khách của mẹ.
Không được trẻ con so đo.
Ăn cho đàng hoàng đi, đừng có nháo trên bàn ăn nữa.
Sau đó gắp miếng khác cho Anna, nhẹ giọng nói:
- Đừng chấp cô ấy.
Cô cứ thoải mái ăn đi.
Còn gắp thêm vài món khác để vào đĩa nhỏ trước mặt Anna, toàn là những món lúc nãy Alex tranh giành khiến cô không ăn được.
Nhường như đã quá quen với những hành động khác thường hôm nay của Elio, bà Flaco không còn quá kinh sợ mà trên mặt đã xuất hiện hiện nụ cười đắc ý liếc Alex.
Anna cũng cười dịu dàng ngọt lịm:
- Cảm ơn anh.
Không sao.
Alex chắc còn hơi ác cảm với em về chuyện hồ bơi thôi.
Em hiểu cô ấy khó chịu khi bị bắt buộc phải ăn cơm với em mà.
Nói xong cô đẩy đĩa ăn đã được Elio gắp đầy sang cho Alex, thân thiện nói:
- Đây Alex.
Hẳn đây cũng là món cô thích.
Hôm nay tôi tới đây thật lòng muốn giảng hòa với cô chứ không phải muốn gây chiến.
Bỏ qua hiểu lầm ban đầu, chúng ta bình thường mối quan hệ này nhé.
Ý cười thán phục tiềm ẩn sự chế giễu xuất hiện trên mặt Alex không chút che giấu.
Mặc dù là để cho Elio xem nhưng đó cũng là tâm trạng thật sự của cô.
Quả là như Elio đã nói.
Con cháu nhà tài phiệt đương nhiên phải có chỗ hơn người.
Alex từng nghĩ mình diễn đã giỏi rồi nhưng luận ai là diễn viên tài giỏi bẩm sinh thì