"Mẹ à, không phải..."
"Nói rồi đó, hai đứa nhất định phải cho mẹ đứa cháu, nếu không, mẹ đuổi hai đứa ra đường ngủ" Vũ phu nhân lên tiếng cắt ngang lời cô, giọng nói của bà kiên quyết khiến cô chẳng thể nói gì thêm.
"Buồn cho lão gia, ông ấy đi công tác tới tuần sau mới về, con không thể gặp ông ấy được rồi. Ông ấy mà gặp con chắc chắn sẽ rất vui. Nếu các con đến đây thông báo với ta một tiếng, thì ông ấy đã hoãn công việc lại, bây giờ sẽ ở đây" Bà vừa nhìn vào tivi, vừa nhâm nhi miếng táo trong tay nói.
"Không sao đâu mẹ, lần tới sẽ gặp mà" Hinh Nhi an ủi bà.
[..............]
Ở một nơi khác.
"Giang Đặng Tịnh, anh thất hứa với em. Ả Hinh Nhi kia chưa chết là sao" Hinh Thư tức giận, xông vào nhà ông ta nổi trận lôi đình.
"Cô im đi, tôi bị chơi xỏ đây cô không thấy à" Giang đặng Tịnh vẫn bình tĩnh, ông ta luôn lường trước được tình hình, nhưng chuyện ngày hôm đó thật sự ông ta bị cô chơi một vố quá đau đớn, lại còn nằm viện mấy ngày khiến ông ta bực mình mà không khỏi sinh lòng hận thù với cô. Khi đồng ý trả thù cho Hinh Nhi, ông ta đã điều tra mọi thứ về cô. Nhưng trong đó không có ghi là thân thủ của cô lại nhanh nhẹn đến thế.
Hinh Nhi thấy ông ta không vui, hạ giọng lại làm nũng. Trước khi gặp ông ta, ả đã cố tình mặc một bộ đồ khiêu khích dục vọng của ông ta. Ả đứng đối diện với Giang Đặng Tịnh, cả hai chỉ cách nhau không đến 10cm, ả vờ cúi người xuống ngay lập tức cảnh xuân căng tròn đều đặn hiện ra trước mắt người đối diện khiến trong lòng ông ta lại rạo rực không yên. Biết ông ta đã trúng kế, Hinh Thư lại được nước làm tới, ả không dừng lại mà còn tiến gần tới ông ta hơn, bàn tay lại vuốt ve trên ngực ông ta.
Giang Đặng Tịnh không kiềm nén được, nhanh tay ép ả quỳ xuống giữa hai chân mình. Ông ta kéo khóa quần, dị vật lập tức ngẩng đầu dậy. Sau ông ta lại kéo đầu ả, dúi xuống nhưng bị ả ngăn lại. Giang Đặng Tịnh lúc này khó chịu, ông ta nhíu mày khó hỉu nhìn ả.
"Anh phải giúp em trả thù Hinh Nhi càng nhanh càng tốt, có được không ?"
"Được được, anh hứa giúp mà, nhanh đi, anh không đợi được nữa" Giang Đặng Tịnh gấp gáp, đưa dị vật vào trong miệng của Hinh Thư.
Lời nói của ông ta có đáng tin hay không ả chẳng quan tâm, chỉ cần ông ta có thể trả thù được cho ả, bằng mọi cách ả phải thuyết phục ông ta đồng ý. Giang Đăng